Trình Chu lái xe tải vào thôn, thật sâu kí©ɧ ŧɧí©ɧ các thôn dân thôn Hắc Mạch.
Người của thôn Hắc Mạch đối với xe tải cảm thấy rất hiếm lạ, nhưng bởi vì thân phận thần bí của Trình Chu, thôn dân cũng không có hỏi nhiều.
“Đây là vật được chế tạo từ thuật luyện kim sao? Không nghĩ tới còn có thể tự mình chuyển động.”
“Đại nhân Trình Chu quả nhiên là xuất thân đại quý tộc, mới có thể có được chế phẩm luyện kim trân quý như vậy.”
“Chiếc xe này cũng quá lớn rồi, hẳn là dùng không ít sắt thép.”
“……”
Trình Chu kêu các thôn dân đem đồ vật trên xe lấy xuống, một đám thôn dân đều vội vàng đem xi măng vác xuống.
Thôn trưởng nhìn một xe vật tư, có chút kích động đi tới trước mặt Trình Chu.
“Đại nhân, kia là……”
Trình Chu gật đầu, nói: “Hạt giống lúa mạch phải không? Tôi có mang tới đây.”
Trình Chu lấy mấy bao hạt giống lúa mạch lớn giao cho thôn trưởng.
Thôn trưởng có chút được sủng mà kinh, lúc đầu thôn trưởng chỉ hy vọng có thể được đến mấy chục viên hạt giống lúa mạch mà thôi, không nghĩ tới Trình Chu lại hào phóng như vậy, trực tiếp cầm mấy bao hạt giống lúa mạch tới đây.
Mấy thôn dân nhìn thấy hạt giống lúa mạch Trình Chu mang tới, hai mắt đều tỏa sáng.
Dân lấy ăn làm đầu, so sánh với làm việc cho Trình Chu, vẫn là gieo trồng lúa mạch càng làm cho người dân nơi đây cảm thấy an tâm hơn.
Lúc trước, Trình Chu đột nhiên biến mất, mấy người trong thôn giúp Trình Chu bắt hải sản, lặp tức cảm thấy giống như mất đi người quan trọng vậy.
Mà có hạt giống lúa mạch kiểu mới, nếu như có thể gieo trồng thành công, bọn họ liền có thể gieo trồng lâu dài.
Đối với hạt giống lúa mạch mà Trình Chu mang tới đây, thôn dân cũng rất tò mò.
Hạt giống lúa mạch của thôn Hắc Mạch chỉ được xem là bình thường, nghe nói trong tay một ít quý tộc bên ngoài còn có hạt giống lúa mạch có phẩm chất càng tốt, cho sản lượng cũng lớn hơn, nếu có thể được đến những hạt giống lúa mạch kia, sản lượng của ruộng lúa mạch cũng sẽ gia tăng thêm vài lần, chỉ là những hạt giống lúa mạch kia tương đối sang quý, trong đó còn có một ít hạt giống lúa mạch đặc biệt, bị hạn chế bán ra ngoài.
Thôn dân đều có chút tò mò đối với hạt giống lúa mạch mà Trình Chu mang tới đây, rốt cuộc là loại hạt giống lúa mạch gì.
Thôn trưởng vội vàng cúi đầu khom lưng nói: “Đa tạ đại nhân.”
Trình Chu xua xua tay, nói: “Đừng khách sáo, cầm đi trồng thử xem thế nào.”
Trình Chu cũng rất tò mò, hắn mang hạt giống lúa mạch tới đây, có thể trồng ra loại lúa mạch gì.
Thôn trưởng gật đầu, nói: “Được, được, được.”
Trình Chu mang hạt giống lúa mạch tới đây có mười mấy loại, Hắc Mạch Trùng của thôn trưởng có thể thôi phát trong đó sáu loại.
Phát hiện này làm cho thôn trưởng và các thôn dân rất là hưng phấn, thôn trưởng tức tốc đem sáu loại hạt giống lúa mạch đi gieo trồng.