Mộ Dung Chí Tôn

Chương 39

Hồi 13: U Minh Giáo có hạng nhị tâm - Vạn Quỷ Cung ẩn tàng nội gián

Màn đêm buông xuống đã khá lâu, sự xuất hiện của Thiếu cung chủ Vạn Quỷ Cung cùng với những nữ lang tùy tùng – lẽ ra đủ bốn là Mai – Lan – Cúc – Trúc thì lúc này tạm chỉ còn ba vì thiếu nữ lang gọi là Tiểu Mai – cạnh cỗ Quỹ Kiệu có bốn kiệu phu, làm cho Mộ Dung Bạch nhớ lại lần chạm mặt trước, ngỡ đã lâu nhưng kỳ thực vẫn chưa đến mười ngày.

Và thật lạ, nhân vật ẩn trong cổ Quỷ Kiệu thủy chung vẫn là điều bí ẩn đối với Mộ Dung Bạch. Vì lúc này, dù đã vào đêm, lại thêm xung quanh chỉ toàn các nhân vật Vạn Quỷ Cung với nhau cũng nên kể Sầm Khiêm vào đó vì dù sao vẫn là hảo bằng hữu đang kết minh gắn bó với Vạn Quỷ Cung, thế nhưng cỗ Quỷ Kiệu vẫn là cỗ Quỷ Kiệu. Nhân vật ẩn trong đó quyết không lộ diện, cho dù từng lời bẩm báo cùng Thiếu cung chủ vẫn đủ lễ nghi, tất tự nhận bản thân chỉ là hạ nhân của nữ lang luôn mặc y phục màu sáng.

Thiếu cung chủ nghe xong lời bẩm báo từ Quỷ Kiệu liền đảo mắt nhìn quanh và dừng ở một nơi thật tối để đột ngột hỏi Sầm Khiêm:

- Huyệt khẩu tiểu nữ đang nhìn tuy mang dạng nhật nguyệt nhưng cũng từ đó xuất hiện một ả vừa nghe động liền bỏ chạy, là thần động U Minh chăng, Sầm các hạ?

Sầm Khiêm liếc nhìn Mộ Dung Bạch và cười lạt:

- Mỗ lại muốn Thiếu cung chủ cứ hỏi tiểu tử. Nhưng thoạt tiên xin Thiếu cung chủ chớ ngộ nhận, ngỡ Sầm mỗ có ý làm khó. Kỳ thực Sầm mỗ hy vọng Thiếu cung chủ đủ bản lãnh vạch chân tướng để tiểu tử tự thú nhận đã dùng thủ đoạn như thế nào và hậu quả gì sắp chờ tiểu tử.

Trước mặt Mộ Dung Bạch là nụ cười khinh bạc của Thiếu cung chủ. Vừa khéo, Công Tôn Nữ cũng đang nhìn vào Mộ Dung Bạch với nụ cười dù không tươi thì vẫn phần nào hàm ý thích thú. Mộ Dung Bạch mỉm cười và đột ngột hỏi Thiếu cung chủ Vạn Quỷ Cung.

- Để đáp lại lời Thiếu cung chủ dường như không cần tại hạ nói gì thêm?

Thiếu cung chủ gật nhẹ đầu:

- Vẫn nghe bảo các hạ vốn dĩ thông tuệ, thảo nào đã mau chóng nghĩ được cách ứng đối quyết không thừa cũng chẳng thiếu. Vì nếu các hạ nói gì thêm cũng đồng nghĩa là khinh thường bổn Thiếu cung chủ. Nhược bằng chẳng nói gì là tự thú nhận ở các hạ quả đã có thủ đoạn đang khiến Sầm các hạ đây nghi ngờ. Nhưng dù gì bổn Thiếu cung chủ cũng có cách vạch chân tướng các hạ. Đó là hãy nói xem trong thần động U Minh vốn ẩn giấu những gì?

Mộ Dung Bạch đã được gã đại hán Vạn Quỷ Cung buông tay được một lúc, thế nên bây giờ ung dung vừa nhìn Sầm Khiêm vừa cất cao giọng cười:

- Các hạ ắt cũng nghe câu Thiếu cung chủ hỏi? Vẫn xin được chỉ giáo, tại hạ nên đáp như thế nào?

Sầm Khiêm cau mày:

- Sao ngươi lại hỏi ta? Vì ta…

Mộ Dung Bạch cướp lời:

- Vì chính các hạ cũng không thể đoan chắc bao gồm những báu vật gì được ẩn giấu trong đó, đúng không? Nhưng vì muốn độc chiếm nên thà đề quyết ở đó chỉ ẩn tàng công phu sở học, hơn là thú nhận bản thân do chẳng biết gì, thế nên có thể đành trơ mặt nhìn bao tâm huyết, nói sao đây, ắt bị người chiếm hữu. Đúng chứ?

Thiếu cung chủ bất chợt hắng giọng:

- Các hạ nói ngoài chính đề rồi. Vì bổn Thiếu cung chủ vẫn chờ nghe một lời đáp từ các hạ.

Mộ Dung Bạch cười nhẹ:

- Vì vẫn có câu “ Khẩu thuyết vô bằng”, liệu Thiếu cung chủ tin chăng cho dù tại hạ bằng cách này hay bằng cách khác vẫn có thể kể vanh vách từng báu vật ẩn chứa trong thần động U minh là nơi kỳ thực chưa một ai ở đây từng đặt chân vào.

Thiếu cung chủ nói:

- Bổn Thiếu cung chủ sẽ tin nếu cùng lúc đó từ Công Tôn Giáo chủ, hoặc Sầm các hạ hoặc bất luận ai khác cũng nhận được lời kể tương tự. Đúng như những gì các hạ vanh vách kể. Kế mọn này của bổn Thiếu cung chủ hy vọng sẽ chẳng bao giờ làm khó một nhân vật tột cùng thông tuệ là các hạ?

Mộ Dung Bạch lại buông tràng cười:

- Phải gọi là cao kế mới đúng sao lại bảo là kế mọn? Được, tạ hạ chấp thuận, miễn sao Thiếu cung chủ đừng để họ Sầm là người sẽ được nghe những lời cung xưng đối chứng. Vì tại hạ quyết không tin vào hạng người nhị tâm phản phúc như họ Sầm. Ha ha…

Chợt từ xa trong bóng đêm vang lên chuỗi tiếng kêu ai oán gọi Sầm Khiêm:

- Sầm Đàn chủ xin khai ân. Thuộc hạ không muốn mất mạng, cũng không muốn bị gán là chủ nhân Lệnh Tử Vong.

Tiểu Mai đang quay lại và trên tay là một tuyệt sắc giai nhân từng được Sầm Khiêm bằng mọi cách muốn gá nghĩa phu thê cho Mộ Dung Bạch. Và Sầm Khiêm giật mình, nhìn giai nhân:

- Là ngươi đã chọn thần động U Minh làm chỗ ẩn thân? Há ngươi không biết chẳng được phép có hành động nào tương tự như thế sao?

Giai nhân mếu máo?

- Nhưng thà như thế hơn là mất mạng, như bao huynh đệ bổn Giáo cuối cùng cũng bị Vạn Quỷ Cung tận diệt ngay trước mắt thuộc hạ. Sầm Đàn chủ xin khai ân.

Sầm Khiêm quay nhìn Thiếu cung chủ:

- Những gì chúng ta đã thương lượng thỏa thuận, Sầm mỗ đều nhất nhất tuân thủ. Và việc này cũng vậy, xin tùy Thiếu cung chủ định đoạt.

Mộ Dung Bạch giật mình vì chấn động:

- Chờ đã! Sao ngươi quá nhẫn tâm, đến thủ hạ tâm phúc từng răm rắp tuân theo mọi mệnh lệnh, bất luận đó là loại mệnh lệnh như thế nào, để bây giờ dù chỉ một lời bênh vực chở che ngươi cũng không mảy may ngó ngàng?

Sầm Khiêm giật nảy người quay phắt về phía Mộ Dung Bạch.

- Ngươi nói như thế là ý gì? Trừ phi ngươi đã biết tất cả, cũng có nghĩa đêm đó ngươi chỉ giả vờ say?

Mộ Dung Bạch cười lạt:

- Ta không giả vờ, chỉ là chưa thật quá say mà thôi. Và vì thế ta vẫn chưa đến nỗi mất hết nhân tính, lại càng không thể nhẫn tâm xâm phạm tiết hạnh của nữ nhân lần đầu gặp? Ngươi thất vọng ư? Hay đang thầm mắng ta ngu xuẩn? Nhưng nhớ cho rằng Mộ Dung Bạch này nếu đêm nay có cơ hội thoát thì mai hậu chính ngươi sẽ còn mãi thất vọng, đến độ đừng mong tìm lại được một ngày ăn ngon ngủ yên.

Sầm Khiêm động nộ, quật ngay vào Mộ Dung Bạch một kình:

- Vậy thì ngay bây giờ Sầm Khiêm ta sẽ tống tiễn ngươi về cực lạc!

“ Ào..”

Nhưng đã có tiếng Thiếu cung chủ quát giật giọng, ngăn cản ngay Sầm Khiêm:

- Vẫn còn bổn Thiếu cung chủ ở đây. Sầm các hạ xin chớ vội quên điều đó.

Sầm Khiêm thu kình và phản ứng gay gắt với Thiếu cung chủ:

- Mộ Dung tiểu tử mười phần đến chín phần có thể là hậu nhân cốt nhục của Mộ Dung Khuê, đại thù của quý Cung. Sao Thiếu cung chủ không để Sầm mỗ toàn quyền phát lạc?

Thiếu cung chủ cười nhẹ:

- Là chắc chắn hay chỉ có thể? Xin được nghe Sầm các hạ chỉ giáo.

Sầm Khiêm thoáng bối rối:

- Sầm mỗ tuy không thể quả quyết, nhưng nếu có Lâm Uy Hùng ở đây ắt Thiếu cung chủ có cơ hội toại nguyện.

Thiếu cung chủ gật đầu:

- Bổn Thiếu cung chủ sẽ tìm. Và dễ dàng hơn nếu được Sầm cách hạ điềm chỉ cho biết cần phải tìm họ Lâm ở đâu?

Sầm Khiêm càng bối rối nhiều hơn:

- Gần đây ai cũng được tin họ Lâm chỉ trá tử. Sầm mỗ vẫn đang tìm. Nếu phát hiện sẽ lập tức phi báo đến Thiếu cung chủ.

Thiếu cung chủ chợt hỏi:

- Nghe bảo dưới trướng quý Giáo, kỳ thực là dưới quyền Sầm các hạ. Có một nhân vật luyện được bản lãnh khinh công phi phàm. Nếu được người đó truy tìm họ Lâm, ắt hẳn các hạ sẽ sớm được tin?

Sầm Khiêm cúi đầu, tỏ thái độ lĩnh mệnh:

- Sầm mỗ sẽ cố gắng, quyết không để Thiếu cung chủ thất vọng.

Thiếu cung chủ xua tay:

- Nhân nó về Mộ Dung Bạch, do chưa thể quả quyết lai lịch ra sao, bổn Thiếu cung chủ muốn tạm lưu mạng y, Sầm các hạ ắt không nỡ khước từ?

Sầm Khiêm vẫn cúi đầu:

- Xin tùy Thiếu cung chủ định đoạt:

Thiếu cung chủ nhoẻn cười:

- Nhân tiện. Sầm các hạ vì luôn dò xét từng động tĩnh của mọi nhân vật võ lâm Trung Nguyên, liệu có thể cho biết trong số các cao thủ hữu danh thì được mấy cao thủ mang bản lãnh khinh công thượng thừa, đến nỗi trước mặt bổn Thiếu cung chủ vẫn có nhân vật ung dung cướp mất Mộ Dung Bạch đưa đi và không lưu lại bất kỳ dấu vết nào?

Sầm Khiêm cuối thấp đầu hơn:

- Sầm mỗ cũng xin vì Thiếu cung chủ, sẽ tra xét luôn việc này.

Thiếu cung chủ cười lảnh lót:

- Những thành ý này của Sầm các hạ, xin thay mặt gia phụ, bổn Thiếu cung chủ quyết ghi nhận. Riêng về nữ giai nhân kia. Phải chăng là thủ hạ tâm phúc của Sầm các hạ đúng như Mộ Dung Bạch nhận đinh?

Sầm Khiêm từ từ ngẩng đầu lên:

- Nuôi quân ngàn ngày chỉ dụng trong một giờ. Đối với thuật dụng nhân của Sầm mỗ thì mọi thuộc hạ đều là tâm phúc. Kể cả khi bọn chúng phải chết thì vẫn là đem sinh mạng báo đáp lại những ân tình đã do chính Sầm mỗ từng ban bố cho chúng. Và ả kia cũng không phải ngoại lệ.

Thiếu cung chủ gật đầu khen:

- Quả là một lời nói thật minh bạch. Vậy sinh mạng của ả này đối với Sầm các hạ kể như đã kết thúc?

Sầm Khiêm lạnh lùng gật đầu:

- Xin cứ tùy Thiếu cung chủ định đoạt.

Thiếu cung chủ chợt bảo Tiểu Mai

- Đưa ả đến đây. Giai nhân bị đưa đi, lại giãy nãy lên:

- Sầm Đàn chủ xin khai ân.

Thiếu cung chủ chạm bàn tay vào mặt ả:

- Quả là tuyệt sắc. Nhưng phục tùng thượng lệnh được như ngươi càng hiếm có hơn. Hãy nói xem, ta hiểu có đúng không, rằng ngươi luôn trung thành, kể cả khi có lệnh bảo ngươi dùng tấm thân trinh trắng hầu hạ bất luận nam nhân nào miễn chu toàn sứ mạng?

Giai nhân ngoảnh mặt đi:

- Muốn gϊếŧ cứ gϊếŧ. Vì suốt đời ta chỉ tuân lệnh Sầm Đàn chủ.

Thiếu cung chủ kinh ngạc :

- Sầm Đàn chủ đã đối xử thế nào khiến ngươi quyết tận trung?

Giai nhân không đáp, chỉ khinh khỉnh nhìn chỗ khác.

Thiếu cung chủ lại hỏi Sầm Khiêm:

- Bổn thiếu cung chủ có được phép hỏi Sầm các hạ hầu lĩnh hội thêm thuật dụng nhân thật sự lợi hại này?

Sầm Khiêm thở dài:

- Ả là cô nhi, ngay từ nhỏ đã được Sầm mỗ thu nhận. Bảo ban, và truyền thụ cho ả những gì có thể truyền thụ. Vậy chẳng có gì khó hiểu về lòng trung thành đó, kể cả có bảo nhảy vào lửa ả vẫn quyết tuân theo.

Thiếu cung chủ không tin:

- Nhưng dù sao, thà chết vẫn hơn là bị thất tiết, một điều mà bất cứ nữ nhân nào cũng được trời phú sẵn cho tính khí này. Ả thì ngược lại, Sầm các hạ không cảm thấy lạ hoặc thử tìm cách lý giải ư?

Sầm Khiêm nhún vai:

- Sầm mỗ không quan tâm. Có chăng thì chỉ cho đó là điều đương nhiên vì dù gì, nếu chẳng có Sầm mỗ ắt hẳn sinh mạng ả đã kết thúc từ lâu.

Thiếu cung chủ chợt nhìn Mộ Dung Bạch:

- Các hạ không chỉ thông tuệ mà còn có một thái độ quân tử đáng khâm phục. Vậy các hạ sẽ giải thích thế nào về hiện trạng gần như là hi hữu thế này?

Mộ Dung Bạch cau mày:

- Thiếu cung chủ sẽ định đoạt thế nào về sinh mạng của nàng? Bởi muốn gϊếŧ cứ gϊếŧ, thay vì mãi quan tâm và hạch sách như muốn hành hạ về tinh thần để rồi cuối cùng cũng là hành vi hạ thủ lấy mạng người. Thiếu cung chủ nỡ đành sao?

Thiếu cung chủ cau mày:

- Nếu là các hạ thì sẽ định đoạt lẽ nào?

Mộ Dung Bạch cười lạt:

- Tại hạ không phải Thiếu cung chủ.

Nhưng Thiếu cung chủ vẫn nhất mực hỏi:

- Sao các hạ không thử đặt vào cương vị của bổn Thiếu cung chủ để rồi ban cho một lời khuyên?

Mộ Dung Bạch nhìn vào giai nhân, cho dù lời đáp vẫn dành cho Thiếu cung chủ:

- Nếu là Thiếu cung chủ, tại hạ quyết không dung tha. Vì chẳng phải Thiếu cung chủ đang cần giữ kín mọi hành tung liên quan đến sự xuất hiện của quý Cung ở tại đây. Giữa Trung Nguyên này?

Bỗng Thiếu cung chủ có hành động ngược lại, bằng cách là đột ngột buông tha ả kia.

- Bổn thiếu cung chủ lại quyết định tha ả. Các hạ có cần biết nguyên nhân chăng?

Mộ Dung Bạch nhún vai:

- Tại hạ liệu có tư cách để biết sao?

Thiếu cung chủ gằn giọng:

- Có đấy. Vì bổn Thiếu cung chủ là người duy nhất ở đây có toàn quyền định đoạt mọi việc, kể cả có quyền ban tặng giai nhân này cho các hạ. Và để danh chính ngôn thuận, ngay ngày mai bổn Thiếu cung chủ sẽ là chủ hôn, tác hợp cho cả hai nên duyên Tần Tấn.

Mộ Dung Bạch biến sắc:

- Thiếu cung chủ không thể:

Thiếu cung chủ bật cười:

- Ai bảo ta không thể. Hãy cứ đợi đến mai sẽ minh bạch. Ha ha…

Và bất ngờ, dù đang cười, thiếu cung chủ vẫn xuất kỳ bất ý phóng một tia chỉ lực, điểm huyệt giai nhân. Khi phát hiện giai nhân toan đào tẩu. Tiếp đến Thiếu cung chủ chợt ra lệnh cho Sầm Khiêm:

- Sầm các hạ có thể giúp bổn Thiếu cung chủ, tạm tìm một nơi an trí cho ả?

Sầm Khiêm bối rối:

- Nhưng mọi chuyện ở đây…

Thiếu cung chủ lạnh lùng ngắt lời:

- Thiết tưởng bổn Thiếu cung chủ chẳng cần giải thích. Trái lại tự Sầm các hạ cũng rõ vì sao bổn Thiếu cung chủ vẫn muốn nhờ Sầm các hạ giúp. Còn mọi việc ở đây, Sầm các hạ yên tâm, bổn Thiếu cung chủ quyết không để Sầm các hạ thất vọng. Huống hồ nói về võ học công phu. Quả thật vào lúc này đó là điều duy nhất bổn Cung không quan tâm. Được chứ?

Sầm Khiêm chợt nhũn nhặn đáp ứng:

- Nhưng Sầm mỗ vẫn quay lại ngay, rất nhanh, chẳng phải vì không tin, nhưng để đề phòng chúng giở thủ đoạn. Sầm mỗ chỉ muốn giúp Thiếu cung chủ hầu tránh những sơ thất đáng ra không có.

Thiếu cung chủ cau mày:

- Không lẽ ở thần động U Minh này còn nhiều bất ngờ nhưng vì quá cẩn trọng Sầm các hạ cảm thấy bất tiện, chưa thể giải thích ngọn ngành?