Thập Niên 70: Xuyên Thành Người Đã Kết Hôn

Chương 21

Hoắc Nham biết cô định làm gì, lòng rối bời, Cố Thanh Thanh cũng không có kinh nghiệm, không ngồi được vào, dươиɠ ѵậŧ lệch sang một bên.

Cố Thanh Thanh đưa tay xuống dưới giữ dươиɠ ѵậŧ, tiếp tục ngồi xuống.

Không giữ lấy thì làm sao vào được chứ?

Cố Thanh Thanh không hiểu, mấy lần không được, sắp tức khóc.

Hoắc Nham nhìn có chút muốn cười, không rõ vì sao.

"Sao nó không vào được nhỉ?"

Không vào được, Cố Thanh Thanh lo sốt vó.

Hoắc Nham nén cười: "Đi ra."

Ra như vậy thì mất mặt quá, Cố Thanh Thanh nói gì cũng phải thành công.

Lăn xả vẫn giằng co với dươиɠ ѵậŧ, Hoắc Nham nhìn cô chăm chú, thi thoảng lộ vẻ suy tư.

Từ đủ thứ biểu hiện của cô, anh nghĩ cô rất thành thạo, vậy mà trước mắt là cảnh này?

Hoắc Nham đầu óc rối bời, lơ đãng rút ánh mắt về, Cố Thanh Thanh vẫn còn vật lộn với dươиɠ ѵậŧ!

Ngồi thẳng xuống lại nghiêng, ngồi thẳng nghiêng nữa.

Cố Thanh Thanh làm mình mệt nhừ, nằm úp lên anh rêи ɾỉ.

"Xuống đi."

"Không."

Hoắc Nham lật người đè cô xuống, Cố Thanh Thanh sợ anh bỏ đi, ôm chặt cổ anh.

Bốn mắt nhìn nhau, Cố Thanh Thanh bỗng xấu hổ.

"Thật sự chưa từng bị đàn ông nào khác xử lý à?"

Cố Thanh Thanh đã nói đi nói lại nhiều lần rồi mà Hoắc Nham không tin.

"Anh xử lý một lần là biết mà."

Nói nhiều vô ích, trinh tiết không thể giải thích rõ ràng bằng lời nói.

Trong thời đại này, không mấy người đàn ông có thể chấp nhận vợ mình không còn trinh tiết.

Hoắc Nham tất nhiên cũng không chấp nhận được, nếu Cố Thanh Thanh không mặt dày mỏng da theo đuổi anh, chắc hai người đã chia tay từ lâu.

Cố Thanh Thanh nhìn anh, Hoắc Nham dùng chân tách rộng đùi của cô ra.

Dươиɠ ѵậŧ đặt trước âʍ ɦộ, lúc này Hoắc Nham không do dự nữa mà quyết định tin cô.

Từ từ đẩy vào bên trong, Cố Thanh Thanh nhăn mặt, gương mặt xuất hiện vẻ đau đớn.

Hoắc Nham nhìn chằm chằm vào biểu cảm của cô, dừng lại một chút rồi tiếp tục.

Cố Thanh Thanh cắn chặt môi, không chịu đựng được la hét lên.

Hoắc Nham bịt miệng cô lại, Cố Thanh Thanh rêи ɾỉ, trán đầy mồ hôi.

Dươиɠ ѵậŧ bị chặn không thể tiến vào, Hoắc Nham ngồi dậy.

Cố Thanh Thanh thở hổn hển: "Đau quá...”

Nhận ra cô đau.

Cố Thanh Thanh vừa dứt lời, qυყ đầυ vừa thò vào bị rút ra.

Tưởng anh không muốn xử lý mình nữa, Cố Thanh Thanh đạp chân lên hông anh.

Hoắc Nham nhìn cô không nói gì, vịn dươиɠ ѵậŧ to và dài của mình đâm vào trong.

Vào được một đoạn không được nữa, Cố Thanh Thanh đau quắp người lên.

Nhưng cô không dám la, một là sợ người đi đường nghe thấy, hai là sợ anh bực mình.

Dươиɠ ѵậŧ lại rút ra, mang theo ít máu.

Hoắc Nham nhắm mắt lại, giây phút này thân tâm thảnh thơi.

Cố Thanh Thanh run rẩy, hơi hơi rùng mình, âʍ ɦộ bị đâm thủng một lỗ nhỏ.

Dươиɠ ѵậŧ lại đút vào, kéo một chân cô lên.

Cố Thanh Thanh lo sợ, cắn môi không kêu.

Dươиɠ ѵậŧ đâm vào lần nữa không rút ra mà đâm sâu hết cỡ.

Cố Thanh Thanh hít vào một hơi, mặt trắng bệch.

Cô khó chịu, Hoắc Nham cũng khó chịu, âʍ ɦộ bóp dươиɠ ѵậŧ khiến anh muốn bắn.

Nghỉ một lúc, Hoắc Nham bắt đầu đung đưa, Cố Thanh Thanh đau nhức mồ hôi đầm đìa.

Chỉ mười mấy cái anh đã bắn, cơ thể Cố Thanh Thanh run rẩy dữ dội.

Dươиɠ ѵậŧ vẫn cắm trong âʍ ɦộ, Cố Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm, nhưng không lâu sau dươиɠ ѵậŧ lại cương cứng trong lỗ.

Âʍ ɦộ bị giãn ra, dươиɠ ѵậŧ ra vào trong đó.

Cố Thanh Thanh dần quen, từ từ cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ.