Hoắc Nham bị quyến rũ, dươиɠ ѵậŧ cứng đơ nhưng vẫn không chịu xử lý cô.
Cố Thanh Thanh vì ngủ với Hoắc Nham mà thật sự tốn nhiều công sức.
Thấy anh nhắm mắt lại, không được, một tay giữ mắt anh mở ra, một tay vén âʍ ɦộ.
Hoắc Nham gần như không kiềm chế được nữa, trong lòng giằng co, Cố Thanh Thanh tiếp tục dụ dỗ anh xử lý mình.
Trời đất như trêu ngươi cô, cửa lại một lần nữa bị gõ.
Cố Thanh Thanh giật bắn mình, mông đáp xuống, âʍ ɦộ chính xác rơi vào miệng anh.
Hoắc Nham há mồm rồi đóng lại, cơ thể Cố Thanh Thanh nhột nhạt, lát sau rêи ɾỉ.
Hoắc Nham đẩy cô xuống, ừ một tiếng rồi vội vàng mặc quần áo dậy.
Cố Thanh Thanh dùng một tay che âʍ ɦộ, tim đập thình thịch nhìn anh.
Hoắc Nham cùng Hoắc Hữu Phúc đi rồi, không biết đi đâu, Cố Thanh Thanh cũng chẳng hay.
Đến nửa đêm vẫn không thấy về, cô không chịu nổi ngủ luôn.
Hôm sau, sang chiều Hoắc Nham mới về, muốn hỏi anh đi đâu nhưng cô nén lại.
"Anh có ăn cơm chưa?"
Hoắc Nham lắc đầu.
"Sáng em nấu cháo, anh có ăn không?"
Hoắc Nham không trả lời, đi thẳng vào trong.
Phớt lờ cô hoàn toàn.
Thấy anh không đề cập đến chuyện gạo nếp, Cố Thanh Thanh yên tâm, đi theo vào trong. Thấy Hoắc Nham đứng trước cửa phòng nhỏ quan sát bên trong, cô không nhịn được hỏi: "Anh tìm đồ à?"
Ngôi nhà của họ chỉ có một phòng rưỡi, trong phòng còn một căn phòng nhỏ 2 mét vuông, thường để đồ cấm.
Hoắc Nham vẫn không lên tiếng, Cố Thanh Thanh liếc anh rồi nhắm miệng lại.
Tất cả đồ trong phòng được dọn ra ngoài, bỏ vào kho, sau đó anh dựng một chiếc giường trong phòng.
Cố Thanh Thanh trợn tròn mắt, nhìn anh rồi nhìn chiếc giường, im lặng.
Tối đến, Hoắc Nham khiêng chăn đệm vào phòng ngủ. Cố Thanh Thanh im lặng.
Căn phòng không cửa, chỉ có tấm rèm, cản được cái gì?
Nửa đầu đêm Cố Thanh Thanh rất im ắng, nửa sau đêm lẻn tới.
Hoắc Nham ngủ say sưa, Cố Thanh Thanh lặng lẽ ôm anh nằm xuống.
Không làm phiền anh, cô nhắm mắt thỏa mãn ngủ.
Nửa đêm Hoắc Nham thức giấc, im lặng đi ra giường ngoài.
Cố Thanh Thanh thức dậy, lặng lẽ chui vào chăn anh.
Hoắc Nham vẫn ngủ, Cố Thanh Thanh liếc nhìn đồng hồ, thấy 5 giờ, nghĩ bụng phải tận dụng thời gian, không để bị cản trở nữa.
Co người trong chăn, tay đặt trên qυầи ɭóŧ anh, chuẩn bị kéo quần xuống thì bị đẩy ra ngoài.
Thấy anh thức rồi, Cố Thanh Thanh lại áp sát lần nữa nhưng Hoắc Nham đẩy cô ra.
Mấy lần làm dấy lên tinh thần chiến đấu của Cố Thanh Thanh, cô quyết không tin mình không thể chiếm được anh.
Cố Thanh Thanh không nói gì, Hoắc Nham cũng im lặng, một bên tấn công một bên đẩy lùi.
Cuối cùng Cố Thanh Thanh chiến thắng, cởi được quần anh xuống.
Hoắc Nham tức giận muốn đắp chăn lên thì Cố Thanh Thanh phịch một cái, đá chăn sang một bên.
Cưỡi lên người anh, cô dùng âʍ ɦộ cọ xát dươиɠ ѵậŧ của anh, mắt không rời biểu cảm trên mặt anh.
Hoắc Nham không muốn vật lộn nữa, tại sao ư? Vì Cố Thanh Thanh như sam dính chặt vào người anh vậy.
Thấy anh không phản ứng gì, Cố Thanh Thanh từ từ nằm úp lên người anh, một tay luồn xuống dưới ve vẩy dươиɠ ѵậŧ.
Hoắc Nham tâm trí dạo chơi, bị cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà khó chịu.
Hơi rung động, muốn xử lý cô nhưng vẫn còn ghét cô dơ bẩn.
Cố Thanh Thanh không biết anh nghĩ gì, vuốt ve dươиɠ ѵậŧ rồi hôn anh, hai tay Hoắc Nham nắm chặt, phản ứng mạnh mẽ.
Dươиɠ ѵậŧ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cương cứng, Cố Thanh Thanh dùng âʍ ɦộ ngồi lên.