Sau khi Qúy Vân về đến nhà, cậu lập tức mở kênh nói chuyện phiếm của mình với chó con lên, không có gì bất ngờ xảy ra, cậu nhìn thấy chó con đã bật video.
Khung cảnh trong video rất hẹp, chỉ có thể nhìn thấy một người đang quỳ để lộ ra cặp chân đang quỳ và bộ phận ở bụng dưới, người kia có vóc dáng vô cùng rắn chắc, đang quỳ ngay ngắn trên mặt đất, cũng không sợ video này đến tột cùng có người nhìn thấy hay không, động tác cũng rất tiêu chuẩn, hai tay chắp ra sau lưng, hai chân có hơi tách ra, con cặc to dài đang rũ xuống giữa hai chân, quy đầu còn dính một chút chất lỏng, cơ bụng rắn chắc của người đàn ông bị lượng lớn nước tiểu ở bàng quang chống lên, căng thành một hình tròn méo mó, cơ bắp cả người cũng run rẩy theo hô hấp của đối phương.
Qúy Vân có thể nhìn ra cơ bắp ở đùi trong của đối phương đang run nhè nhẹ, đoán chừng đã nghẹn dữ lắm rồi, hô hấp của đối phương vô cùng nhẹ nhàng, hòng giảm bớt áp lực lên bàng quang.
Qúy Vân ngồi trên giường của mình, bật mic lên, cậu không lo lắng sẽ bị người đó nhận ra thân phận của mình, kênh nói chuyện của nền tảng này cực kỳ bảo mật, họ sẽ xử lý âm thanh, đó chính là biến âm.
“Chó con, chào buổi tối, em nhớ chủ nhân không?”
Cố Lan nghe thấy trong điện thoại phát ra âm thanh, thân thể không khỏi căng chặt theo, cơ bắp căng cứng cũng lập tức kéo theo bàng quang, cơn buồn tiểu lại lần nữa mạnh mẽ xông lên đại não của Cố Lan.
“Ưm…Chào buổi tối, chủ nhân.”
Tư thế Cố Lan càng thêm ngay ngắn, giơ cao bụng của mình lên, giống như đang ra sức biểu hiện với kẻ cầm đầu đã tra tấn mình cả ngày hôm nay.
“Từ sáu giờ sáng hôm nay, đến mười giờ tối, chó hoang chưa được nhận lệnh đi tiểu.”
“Chó hoang cầu xin chủ nhân ban lệnh đi tiểu.”
Qúy Vân nghe lời thỉnh cầu của chó con, cũng biết hôm nay đối phương nhịn cũng không dễ dàng gì, thế là sảng khoái đồng ý.
“Chó con đi lấy một cái chén có vạch đến đây.”
Qúy Vân nhìn thấy chó con rời khỏi tầm mắt của mình, xoay người đi tìm cái chén, cậu cũng cởi bỏ quần áo trên người mình, cả ngày mặc trang phục quy định bó chặt khiến cả người Qúy Vân khó chịu.
Sau khi Cố Lan tìm được cái chén, anh đặt lên trên mặt đất, còn đặt một cái chậu trống không ở bên cạnh, lại lần nửa quỳ xuống.
“Nghe lệnh để đi tiểu. Sau khi tiểu ra ba lần thì đổ ngược lại, rõ chưa?” Qúy Vân mở miệng nói.
Trong cổ họng Cố Lan phát ra âm thanh nặng trĩu: “Gâu!”
Đây là tín hiệu tiếp nhận mệnh lệnh mà hai người đã ước định.