Cậu Ấm Nhà Giàu Chân Chính Level Max Đã Quay Về

Chương 18

Người đàn ông trung niên đảo mắt nhìn qua Đoạn Hạo, người sau lưng liền đắc ý, anh chính là người nghiệp dư khác, chỉ là không định nói cho Ninh Trường Thanh biết, đợi đến lúc bắt đầu phát sóng trực tiếp anh mới ra mắt, còn về tiền cát-xê, anh đã đầu tư 50 triệu rồi, tất nhiên làm gì có tiền cát-xê.

Nhưng Ninh Trường Thanh đã hỏi rồi, Đoạn Hạo duỗi ngón tay ra, thì thầm nói: Nói cho cậu ta đi!

Anh có thể tự so sánh mình sao? Ngay cả không có anh thì cũng có thể thêm.

Sắc mặt người đàn ông trung niên phức tạp liếc nhìn Đoạn Hạo một cái, muốn nói lại thôi, nhưng đã mở loa ngoài rồi cho nên chỉ có thể căng da đầu mà nói: “Năm, năm triệu nhân dân tệ.”

Quả nhiên Ninh Trường Thanh ở bên kia trầm mặc không nói gì.

Ninh Trường Thanh: “Thật ra tôi tôi không có hứng thú lắm với việc tham gia các chương trình giải trí.”

Người đàn ông trung niên nhìn về phía Đoạn Hạo, nếu không phải người này chính là kim chủ thì ông rất muốn chửi người, ai cũng đều là người nghiệp dư, một người năm trăm nghìn, một người năm triệu, làm người ta nghĩ như nào?

Lần ày Đoạn Hạo đầu tư 50 triệu để cho Ninh Trường tham gia tiết mục chính là vì muốn làm cho cậu xấu mặt, thân bại danh liệt, thế nên làm sao có thể từ bỏ đây, ngay lập tức ra hiệu cho người đàn ông trung niên tăng số tiền lên.

Vì vậy, cuối cùng, phí cát-xê cho Ninh Trường Thanh tăng lên gấp bốn lần, hai triệu nhân dân tệ, đối với một ngôi sao nhỏ nổi tiếng mà nói thì cũng không phải là nhiều lắm!

Người đàn ông trung niên cúp điện thoại, cảm thấy không hiểu vị cậu hai nhà họ Đoạn này, rốt cuộc anh ta có quan tâm đến bạn trai cũ hay không?

Nếu nói là quan tâm nhưng lại cắm sừng người ta, còn nếu không quan tâm mà lại đầu tư 50 triệu lại bỏ ra hai triệu để cho bạn trai cũ nở mày nở mặt?

Ninh Trường Thanh cúp điện thoại, trên mặt cậu như cũ vẫn không có biểu tình gì, tựa như vừa rồi nói tăng lên một triệu năm trăm nghìn nhân dân tệ không phải là cậu vậy.

Cậu lật điện thoại, đột nhiên kinh ngạc rồi chậm rãi nói: “Hai triệu có thể đổi được thuốc gì?”

Trong căn phòng trống rỗng, ngoài cậu ra thì không có ai khác, nếu có người nghe thấy câu nói này thì chắc chắn sẽ cảm thấy rất kỳ quái.

Nhưng không lâu sau, một tiếng máy móc vang lên trong đầu Ninh Trường Thanh.

[Làm sao ký chủ biết 123 cũng tới?]

Ninh Trường Thanh: “À, không có việc gì, tao chỉ đánh cược một phen thôi.”

[......]

Ninh Trường Thanh gặp người quen mà không ghét thì có lẽ là rất hiếm thấy, tuy không thể xưng hô là người, nhưng tâm trạng của cậu rất tốt: “Không đùa với mày nữa, mày đến đây không phải là rất rõ ràng rồi sao?”

Trọng sinh trở về lúc nào cậu cũng không nhớ rõ, dù sao thời gian lâu như vậy, cậu cũng sẽ quên đi những chuyện ở kiếp đầu tiên.

Nhưng cùng với chuyện phát sóng trực tiếp, với sự xuất hiện của đám người Đoạn Hạo, Hề Thanh Hạo, Nghiêm Vân Minh, những ký ức vốn đang bị chôn giấu dần trở nên thật rõ ràng, cậu phát hiện ra, cho dù qua nhiều năm như vậy thì cậu vẫn luôn nhớ rõ.

Nhớ rõ sự không cam lòng và tức giận khi cậu chết ở kiếp đầu tiên, và cậu cũng không hiểu vì sao bố Ninh và mẹ Ninh lại đối xử với cậu như vậy?

Không hiểu vì sao Hề Thanh Hạo lại phải hại cậu?

Không hiểu lúc đầu Đoạn Hạo theo đuổi cậu, nói muốn đối xử tốt với cậu cả đời, cậu thật không dễ dàng mới cho rằng cuối cùng mình đã tìm được người đối xử tốt với mình nhưng lại biết rõ cậu không hề rung động với Đoạn Hạo, chính vì chút ấm áp vậy nên mới đồng ý cho Đoạn Hạo một cơ hội.