Cậu Ấm Nhà Giàu Chân Chính Level Max Đã Quay Về

Chương 16

Mặt Đoạn Hạo âm u, mở miệng muốn mắng chửi chút chuyện này cũng làm không xong, nhưng người này vẫn còn có tác dụng: "Người này rất nhát gan, như vậy đi, ông bảo cậu ta gửi số tài khoản, chuyển khoản trước cho cậu ta mười vạn."

Đoạn Hạo cũng coi như hiểu rõ Ninh Trường Thanh, người này bình thường không chịu nợ người khác cái gì, anh ta cho cái gì cũng không cần, cũng không chịu nhận tiền, lúc đầu anh ta còn rất cảm thấy rất thú vị, kết quả hôn cũng không cho, sờ cũng không cho sờ, nếu không phải mãi không tới tay, anh ta cũng không theo đuổi lâu như vậy.

Cho nên đột nhiên được một khoản tiền như thế, nhất định Ninh Trường Thanh sẽ nghĩ cách làm thế nào để trả lại, như vậy không phải quyền chủ động ở trong tay bọn họ rồi à?

Ánh mắt người đàn ông trung niên nhìn Đoạn Hạo, một lời khó nói hết: "..."

Đoạn Hạo: "Nhanh lên, yên tâm, tôi sẽ đầu tư cho chương trình mấy người năm mươi triệu, chỉ là thêm hai tiểu sinh mới đang nổi và một người mới thì sao? Đều là lưu lượng cả đấy! Mấy người cũng được lợi quá còn gì!"

Lần đầu người đàn ông trung niên thấy người có đầu óc không bình thường, nhưng ngẫm lại người này mời hai vị khác tiểu sinh mới nổi, một người là Hề Thanh Hạo, bối cảnh sau lưng sâu không lường được, đang trên đà hot, một người là Nghiêm Vân Minh, trước hôm nay cũng đang nổi tiếng, nhưng sau đó thì sao, đoán chừng cũng chân nọ chân kia, dùng ít tin xấu để nổi tiếng, có người nói người nọ cùng vị trước mặt này có một chân... Kết quả còn muốn mời bạn trai cũ là người mới tới?

Một người là người yêu, một người là bạn trai cũ, ba người dựng thành một vở kịch, không biết cậu hai nhà họ Đoàn nghĩ như thế nào nữa?

Bên này Ninh Trường Thanh cúp điện thoại, nét mặt vẫn như cũ không có bất kỳ biểu cảm gì, ngược lại một wechat nhảy ra.

[ATAO: Anh, hết tiền rồi, hôm nay anh nhận lương chưa? Bắn em ba nghìn!]

Ninh Trường Thanh nhìn Ninh Chính Đào gửi tin wechat đến, cũng là mỗi tháng chỉ có ngày này là biết gọi một tiếng anh.

Chuyển cho cậu ta ba nghìn? Sao cậu ta không đánh gãy xương mình luôn cho rồi?

Ninh Trường Thanh ra khỏi giao diện, định chặn số, kéo vào danh sách đen, nhưng nghĩ đến cái gì, đột nhiên lộ ra ý cười không rõ cảm xúc.

Ninh Trường Thanh gạch bỏ giao diện block, ngón tay mảnh khảnh gõ nhẹ vào màn hình vài cái, trả lời một tin nhắn wechat.

[Ninh: Nhà hàng đang sửa sang lại, tiền lương phải mấy ngày nữa mới trả, khi nào có lương thì gọi cho em.]

Ninh Chính Đào nhanh chóng nóng nảy trả lời một câu.

[ATao: Anh không muốn đưa cho tôi có phải không? Cẩn thận tôi nói cho bố mẹ biết! Bọn họ sẽ không tha cho anh đâu!]

[Ninh: Sao lại như vậy chứ? Thật sự là chưa phát lương, thứ sáu tuần sau có lương thì sẽ đưa cho em.]

Ninh Chính Đào nghĩ lại Ninh Trường Thanh cũng không có gan để mà lừa cậu ta cho nên cũng đành tin.

Ninh Trường Thanh nhìn lại vào màn hình mà nhướng mày, dựa vào hiểu biết của cậu đối với Ninh Chính Đào, chắc chắn ngày này mỗi tháng sớm hết sạch tiền luôn.

Những năm nay Ninh Chính Đào bị bố Ninh và mẹ Ninh bỏ qua một bên, nếu như cậu ta không vượt qua kỳ thi tốt nghiệp cấp ba, suốt ngày chơi với đám bạn xấu, lúc này đây chính là thời điểm cậu ta dùng tiền đưa cho bạn gái, cho nên cậu ta không thể đợi được đến thứ sáu.

Không thể lấy được tiền từ chỗ của Ninh Trường Thanh, vì vậy Ninh Chính Đào tất nhiên sẽ đánh chủ ý lên người bố Ninh và mẹ Ninh, chờ đến khi Ninh Chính Đào phát hiện ra có gì đó không ổn thì mới từ từ phát hiện ra anh trai ruột Hề Thanh Hạo của cậu ta không bình tĩnh giống như bố Ninh và mẹ Ninh.