Cậu trọng sinh trở về vừa lúc gặp phải buổi phát sóng trực tiếp, trong buổi phát sóng trực tiếp, cậu đưa hình ra đã đoán được sẽ lên hotsearch, nhưng cũng không để ý tới.
Nhưng cậu lại không nghĩ tới chuyện cứu người cũng bị người ta chụp được đăng lên.
Ninh Trường Thanh sờ cằm, cậu không cần suy nghĩ cũng có thể đoán được bộ dáng tức giận của Nghiêm Vân Minh, Hề Thanh Hạo lẫn Đoạn Hạo thì sao? Hai người họ chắc chắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.
Lý do mà Hề Thanh Hạo để Đoạn Hạo lên phòng phát sóng trực tiếp hắt nước bẩn lên người cậu, mục đích rất đơn giản, đó là làm cho cậu thân bại danh liệt, không còn mặt mũi mà ở lại thành phố A.
Chỉ là khi đó cho dù cậu có mất hết mặt mũi cũng không rời khỏi thành phố A, cho nên Hề Thanh Hạo không thể chờ đợi được, khuyến khích Đoạn Hạo hợp mưu ra tay với cậu.
Nhưng lần này cậu không chỉ không mất hết mặt mũi, thậm chí còn vì lộ gương mặt mà hot lên.
Sợ là Hề Thanh Hạo sẽ còn tiếp tục lợi dụng Đoạn Hạo, mà Đoạn Hạo muốn dỗ Hề Thanh Hạo, nên sẽ muốn làm cho cậu mất hết mặt mũi, có lẽ ở trước mặt mọi người sẽ đẩy cậu vào cảnh một mất một còn, Đoạn Hạo nghĩ được biện pháp gì, cậu cũng đoán đại khái được một hai.
Chẳng qua là tìm một cách nào đó để Đoạn Hạo có thể chứng minh trái tim mình với ánh trăng sáng Hề Thanh Hạo này, còn đối với cậu thì Đoạn Hạo vô cùng xem thường, có thể giẫm đạp lên cậu, còn nâng niu Hề Thanh Hạo lên tận trời cao.
Ninh Trường Thanh cho là Đoạn Hạo muốn làm chuyện gì đó cũng phải đợi hai ba ngày, không nghĩ tới Đoạn Hạo muốn hủy hoại cậu, tâm tư quá mức muốn tranh công với Hề Thanh Hạo, không bao lâu sau cậu vừa mới xem hotsearch, điện thoại di động vang lên.
Ninh Trường Thanh liếc nhìn, là một dãy số xa lạ.
Ninh Trường Thanh suy nghĩ thì nghe, bên trong truyền tới một âm thanh của một người đàn ông trung niên: "Là ngài Ninh trường Thanh đúng không?"
Ninh Trường Thanh: "Đúng vậy, là tôi. Ông là?"
Người đàn ông trung niên: "Là như này, chúng tôi có một tiết mục trong một chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp, chúng tôi đã xem được đoạn video ngài Ninh cứu người, cực kì bội phục với bản lĩnh của ngài Ninh, vừa lúc một kì cuối cùng chúng tôi có chủ đề phù hợp, cho nên muốn mời ngài Ninh tới chỗ chúng tôi làm khách quý, không biết ý ngài Ninh như thế nào? Dĩ nhiên mong ngài Ninh yên tâm, để tỏ lòng thành tâm, bên này lệ phí di chuyển chúng tôi cấp cũng không thấp, năm trăm ngàn."
Người đàn ông trung niên ném ra lợi thế, sinh viên bình thường đi làm việc được ba nghìn tệ, bây giờ nghe được một khoản năm trăm ngàn cộng thêm với việc được lộ mặt, sợ là lúc ngủ cũng cười tỉnh.
Người đàn ông trung niên không lo lắng Ninh Trường Thanh sẽ không đồng ý, kết quả phía đối diện nghe xong, một chút phản ứng cũng không có.
Vui vẻ đến điên rồi?
"Ngài Ninh?"
Cuối cùng Ninh Trường Thanh cũng mở miệng: "Đầu năm nay lừa đảo cũng không dễ dàng nhỉ."
Dứt lời không đợi người đàn ông trung niên trả lời, trực tiếp cúp máy, tiện thể chặn số, cho vào danh sách đen.
Người đàn ông trung niên nghe thấy tiếng tút tút ở phía bên kia: "..."
Đoạn Hạo bắt chéo chân ngồi bên cạnh ông ta, nhìn ông ta không nói, nhíu mày: "Thế nào? Cậu ta có đồng ý không?"
Người đàn ông trung niên lau mặt một cái: "Cậu ta cho rằng tôi là điện thoại lừa đảo."