Bát Hệ Triệu Hoán Sư: Phế Vật Đích Tiểu Thư

Chương 28: Xuyên Qua Dị Thế, Khế Ước Ngoài Ý Muốn (3)

Chủng tộc ma thú này tuyệt đối thuộc về loại tồn tại vừa cường đại vừa thần bí!

"Trên thân của ma thú đều tỏa ra sức mạnh chi phối nguyên tố, trước khi triệu hoán sư khế ước cũng cần phải phân rõ nguyên tố trên người ma thú thuộc loại nào, đương nhiên trong đó cũng có quy luật, nếu như thực lực của ngươi kém ma thú quá nhiều thì không thể khế ước thành công.

Phong Hề gật gật đầu, thế nhưng lông mày lại nhíu lại, vì lúc này nàng mới nhớ đến một chuyện.

"Sư phụ, vậy thực lực của ta bây giờ là nhiều hay ít?"

Nếu như thực lực bây giờ của nàng quá yếu, cấp bậc ma thú khế ước cũng sẽ không cao, vậy không bằng đợi cấp bậc của nàng tăng lên chút đã!

Thiếu niên nghe vấn đề của nàng, trong lòng nhất thời rất hài lòng đối với tiểu nha đầu này!

Nếu đổi lại là người khác, dưới sự mê hoặc của việc có thể khế ước ma thú thì còn ai sẽ nghĩ đến vấn đề sâu sắc này nữa?

Thực ra hắn cũng không đề nghị nàng khế ước với ma thú bằng năng lực hiện tại này, vì dựa vào năng lực hiện tại của nàng, tối đa cũng chỉ có thể khế ước với ma thú cấp thấp, chuyện này đối với sự phát triển sau này của nàng rất bất lợi.

Những lời hắn vừa nói ban nãy có mang theo ý kiểm tra.

Rất rõ ràng, nha đầu này thực sự rất hợp ý hắn, làm việc trầm ổn tỉnh táo, lại không mất đi cứng rắn và chấp nhất, là hạt giống tốt hiếm có.

"Ha ha! Bây giờ ngươi cũng chỉ là cấp một đỉnh phong, hoàn toàn không quá phù hợp để lập khế ước với ma thú, vi sư..."

Nhưng câu còn chưa hết, sắc mặt thiếu niên khẽ thay đổi, trong mắt thoáng qua sự kinh ngạc.

Phong Hề cũng thoáng cảm thấy một loại cảm giác kỳ quái, mở mắt ra tìm hiểu, thì lập tức trợn tròn mắt!

Chỉ thấy ở giữa khế ước trận đang lơ lửng trước mặt nàng, một cây Tiểu Hắc Thảo cực kỳ quen mắt, một mặt hưởng thụ nằm ở phía trên.

Đúng, chính là "một mặt hưởng thụ".

Rõ ràng chỉ là một cọng cỏ nhưng Phong Hề có thể cảm nhận được biểu hiện lúc này của nó chính là rất hưởng thụ.

Đúng lúc này, không đợi Phong Hề kịp phản ứng, một đường hắc quang chướng mắt xuất hiện.

Ngay sau đó hắc quang tách ra, một đường bắn vào mi tâm Phong Hề, một đường bao lấy cây cỏ nhỏ kia.

Cuối cùng toàn bộ hắc quang dần ngưng tụ lại, sau đó thu nhỏ biến thành một chiếc nhẫn đen tuyền nằm trên ngón tay cái bên phải của Phong Hề!

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, còn chưa rõ chuyện gì xảy ra thì trong đầu đã lóe lên bốn chữ: Khế ước bình đẳng.

Chuyện này, chuyện này là như thế nào?

"Sư, sư phụ..."

Thiếu niên lạnh lùng bên trong không gian tinh thần cũng ngạc nhiên không khác nàng.

"Thực vật hệ này vậy mà lại chủ động khế ước với ngươi, hơn nữa lại còn là hệ hắc ám? Dù ta đã sống đến ngàn năm rồi nhưng vẫn chưa gặp chuyện quái dị như vậy, chẳng lẽ đến lúc thời thế thay đổi rồi?"

Nghe thiếu niên kia nói vậy, nhất thời Phong Hề cũng cảm thấy có chút không thông, vô duyên vô cớ lại khế ước với hệ hắc ám đặc biệt như vậy, mà đối tượng khế ước lại là một rễ cỏ!

Nói thật, đúng là có chút đả kích người khác.

Nhưng khoan hãy nói đến chuyện khế ước, Tiểu Hắc Thảo kia xuất hiện từ đâu vậy? Đây cũng đâu phải khu vực đất lưu huỳnh!

"Tiểu nha đầu, trước tiên ngươi triệu hồi nó từ nhẫn khế ước ra đi! Ta muốn nhìn xem thứ này có gì đặc biệt không." Lúc này giọng nói của thiếu niên lại vang lên trong đầu.

"Được!" Phong Hề gật gật đầu, động suy nghĩ: "Thảo, xuất hiện!"

Thế nhưng chiếc nhẫn đen trên tay lại không có bất kỳ động tĩnh gì.

Một hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh, Phong Hề lại động suy nghĩ một lần nữa, nhưng chiếc nhẫn vẫn không có phản ứng như cũ.

Không thể nào, vừa rồi sau khi hắc quang kia bắn về mi tâm nàng cảm giác được mi tâm, nàng cảm nhận được khoảng cách giữa mình và cây cỏ mới khế ước kia có một liên hệ dường như có chặt cũng không đứt.

Giống như hiện tại, mặc dù không có động tĩnh nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó.