Sau Khi Xuyên Thành Phế Vật Ta Gả Cho Vai Ác

Chương 9

Bên này ánh mắt của Khúc Vi Ngâm có chút thay đổi, Lạc Kim Tiêu trốn ở sau lưng cô tự dưng sợ run cả người, hình như cảm nhận được hận ý phát từ trên người cô.

Nhưng loại hận ý này biến mất rất nhanh, Khúc Vi Ngâm tỏ vẻ vân đạm phong khinh, cô đưa ngón trỏ ra chỉnh lại vài sợi tóc lộn xộn, mở miệng nói: "Khúc trưởng lão."

Bầu không khí hết sức khó xử, người đến đều là hai mặt nhìn nhau, dường như không ngờ tới lúc này Khúc Vi Ngâm vẫn còn có thể đứng vững, không biết nên làm như thế nào cho phải.

Cuối cùng vẫn là Khúc Thừa Châu mở miệng trước, ông ta làm ra dáng vẻ uy nghiêm mà lại hiền hòa, nói: "Không cần đa lễ. Hôm nay là ngày vui của ngươi, trong phòng quạnh quẽ như vậy, đây không phải là nhà họ Lạc bạc đãi ngươi sao."

"Nhà họ Lạc có bạc đãi ta hay không, ông còn không biết sao. Lại nói tiếp, từ khi nào ta nhận hôn thϊếp này vậy, tại sao tỉnh dậy lại có thêm niềm vui tân hôn rồi?"

Lúc Khúc Vi Ngâm nói chuyện mang theo ý cười, nhưng nghe vào trong tai người khác lại vô cùng âm u lạnh lẽo.

"Vi Ngâm à, có chỗ ngươi không biết, hôm nay các vị trưởng lão xem xét thiên tượng, thấy ngôi sao tượng trưng cho mạng ngươi có động tĩnh lớn, có nghĩa là có chuyện xảy ra nguy hiểm đến tính mạng, vì vậy mọi người khẩn cấp đến đây, sợ ngươi gặp chuyện gì nguy hiểm." Một tiểu trưởng lão từ một bên đi ra, vẻ mặt lo lắng không giống như đang giả bộ.

Khúc Vi Ngâm rên nhẹ một tiếng.

Lạc Kim Tiêu lặng lẽ không nói tiếng nào núp ở phía sau nghe bọn họ nói, cho nên vừa rồi lúc Khúc Thừa Châu đẩy cửa đi vào thì vô cùng ngạc nhiên, bởi vì thấy Khúc Vi Ngâm không những không trúng mị cổ, mà còn êm đẹp đứng ở chỗ này.

Thân làm trưởng bối, vì một cái chức gia chủ, lại muốn dùng thủ đoạn tính toán xấu xa như vậy đối với cháu gái ruột của mình, thật là ghê tởm.

Từ trước đến nay Vô Hối Môn chỉ cho phép người tài chưa thành hôn có thể bái nhập môn phái tu luyện, như vậy chỉ cần thúc ép Khúc Vi Ngâm thành thân, là có thể đuổi cô ra khỏi Vô Hối Môn, tự nhiên cô cũng khó mà có thể tu luyện được nữa.

Hai ngàn năm trước, nhà họ Lạc cũng chỉ là một gia tộc nhỏ không có địa vị gì, mà nàng lại là một phế vật không có tiên mạch, vì vậy Khúc Vi Ngâm được đưa tới thành thân với nàng, như thế là có thể đuổi cô ra khỏi Vô Hối Môn, lại có thể làm nhục cô, cũng không cần lo lắng một ngày kia cô mượn sức mạnh của nhà họ Lạc mà báo thù, kế sách đơn giản nhưng một mũi tên trúng ba con chim.

Còn mị cổ hạ xuống như thế nào, vì sao Khúc Thừa Châu không gϊếŧ chết Khúc Thừa Ngâm, chỉ sợ cũng chỉ có thể hỏi người biết là Khúc Vi Ngâm thôi.

Còn có người bịt mặt kia vừa rồi, xem ra hình như hắn cùng Khúc Vi Ngâm có quen biết, lại biết chuyện Khúc Vi Ngâm trúng mị cổ, hắn là ai?

Lạc Kim Tiêu nghĩ mãi cũng không ra, nàng lắc lắc đầu, không suy nghĩ nữa, ngược lại việc này cùng nàng không có liên quan, nàng chỉ cần thoát khỏi ma trảo của nữ ma đầu này là vạn sự như ý.

"Việc hôn nhân này, ta chưa đồng ý." Khúc Vi Ngâm nói tiếp.

Một nữ tử tóc hoa râm nhưng làn da lại trơn bóng mềm mại, không nhìn ra tuổi tác, chau mày, lạnh lùng nói: "Khúc Vi Ngâm. sao ngươi lại nói chuyện với Khúc trưởng lão như thế, đúng là xấc láo không biết lớn nhỏ!"

Khúc Vi Ngâm liếc nhìn bà ta một cái, như là không có nghe được lời của bà ta, tiếp tục nói: "Cho nên, việc hôn nhân vẫn nên là hủy bỏ cho thỏa đáng."