Đám Vai Ác Yêu Thịnh Thế Mỹ Nhan Của Ta

Chương 22

Đêm qua Chu Lang thực sự đã bị Lệnh Hồ Nhu hành hạ đến thảm hại, đến cuối cùng khi Lệnh Hồ Nhu cởi trói cho hắn, hắn cũng chẳng còn sức lực để làm bất cứ chuyện gì khác, dựa vào gối rồi thϊếp đi.

Người đã từng tranh chấp với Chu Lang, tên là A Diệp, mang đến một bát lộc nhung, thấy Chu Lang ngồi trên giường, không thể đứng dậy, liền bước tới vén áo ngồi xuống mép giường, chuẩn bị đút cho Chu Lang.

Chu Lang nhìn thấy chiếc thìa đưa tới thì hốt hoảng, “Tên nô tài này, muốn làm gì?”

A Diệp không nhiều lời, “Ăn.”

Chu Lang còn đang do dự, A Diệp đã chuẩn bị đút cho hắn, hắn vội nghiêng đầu né tránh, cuối cùng giơ tay đón lấy, “Ta tự mình ăn.”

A Diệp liền đưa chén cho hắn.

Chu Lang ngón tay cũng thật đẹp, là đôi tay đánh đàn vẽ tranh, đầu ngón tay trong suốt mang chút hồng nhạt, tựa như nụ hoa đào đang nở.

A Diệp cố tình chạm nhẹ, cảm giác ấm áp mềm mại truyền đến. Chu Lang không phát hiện, chỉ nhíu mày, chậm rãi uống vài ngụm lộc nhung nấu mềm.

A Diệp chưa từng thấy ai ăn uống tao nhã đến vậy, mỗi lần nhấp một ngụm, cánh môi khẽ chạm vào miệng chén sứ trắng, dường như muốn để lại dấu vết đỏ hồng. Trước kia, hắn cảm thấy Chu Lang thật làm dáng, nhưng bây giờ nhìn lại, thấy dáng ăn này văn nhã đáng yêu biết bao.

"Uống xong rồi." Chu Lang đưa chén không cho A Diệp.

A Diệp nghe thấy, lập tức hồi thần, tiếp lấy chén không rồi bưng ra ngoài.

Một lát sau, A Thất lại bước vào, gõ cửa, "Công tử."

Chu Lang cảm thấy phiền, hơi mất kiên nhẫn hỏi, "Lại có chuyện gì?"

"Công tử có cần rửa mặt chải đầu không?" A Thất đứng ngoài cửa dò hỏi.

Chu Lang nhìn ra ngoài, thấy trời đã gần tối, liền đáp, "Hôm nay bản công tử không khỏe, lát nữa sẽ nghỉ ngơi."

A Thất chần chừ một lát rồi đáp nhỏ, uể oải hơn hẳn.

Chu Lang nằm trên giường thêm một lúc, cảm thấy cơ thể có chút không thoải mái, mồ hôi đêm qua vẫn còn dính trên da, rất khó chịu. Hắn liền đổi ý, gọi A Thất lại, "Thôi, ngươi chuẩn bị nước ấm, bản công tử muốn tắm rửa thay y phục."

Lần này, A Thất đáp lời mau chóng hơn.

Nước ấm được chuẩn bị nhanh chóng. Vì là bồn tắm, A Thất phải ra vào nhiều lần để xách nước ấm vào. Chu Lang đang tắm giữa chừng thì nghe tiếng mở cửa, nhưng không để tâm, tưởng rằng là A Thất.

Không ngờ, người bước thẳng đến cạnh bồn tắm lại là Lệnh Hồ Nhu, nàng khẽ cười nhè nhẹ.

"Nhu nhi ——" Trong lòng Chu Lang không khỏi run sợ khi nhìn thấy Lệnh Hồ Nhu.

Lệnh Hồ Nhu kéo hắn lên khỏi bồn tắm, khẽ cắn môi hắn, "Chu Lang, ngày mai ta phải rời phủ một chuyến để giúp ca ca làm vài việc."

Chu Lang đáp mơ hồ.

"Lần này có thể sẽ lâu một chút, nên thϊếp đến để nói với chàng." Lệnh Hồ Nhu nói tiếp, "Thϊếp biết những nô tài thϊếp tìm cho chàng không hẳn săn sóc bằng những người trước, nhưng chúng thật lòng trung thành. Thϊếp để chúng thay mình chăm sóc chàng, chỉ có thế, thϊếp mới yên tâm."

Chu Lang cắn môi, "Nhu nhi, ta thật sự biết lỗi rồi, ta sẽ không..."

Lệnh Hồ Nhu không tin lời hắn, "Chu Lang, chàng ngoan ngoãn, đừng dính líu đến nữ nhân khác nữa, thϊếp sẽ đối xử tốt với chàng."

Chu Lang chưa kịp trả lời, đã bị Lệnh Hồ Nhu kéo trần trụi ra khỏi bồn tắm.

Nước vẫn còn đọng trên người, một cơn gió nhẹ thổi qua làm Chu Lang không khỏi rùng mình.

Lệnh Hồ Nhu đè hắn xuống bàn, chỉ cắn khẽ lên môi, không làm gì thêm, "Đêm qua Chu Lang mệt rồi, hôm nay thϊếp sẽ thương chàng một chút."

Nghe những lời này, sắc mặt Chu Lang biến đổi mấy lần giữa đỏ và trắng.

"Đêm qua Chu Lang thật đẹp." Lệnh Hồ Nhu nói như vậy.

Chu Lang nghe lại thấy có chút chói tai. Hắn này lại được một nữ tử khen là đẹp sao?

Cửa lại mở ra. Lần này là A Thất.

A Thất bưng nước ấm, vừa thấy Lệnh Hồ Nhu trong phòng liền vội hành lễ, "Tiểu thư!"

Lệnh Hồ Nhu không quay đầu lại.

A Thất ngẩng đầu nhìn Chu Lang một cái, thấy tóc hắn ướt sũng, dán trên mặt và vai, trông thật sở sở ý nhị.

"Khép cửa lại, ra ngoài đi." Lệnh Hồ Nhu nói.

A Thất lui ra ngoài.

Lệnh Hồ Nhu lại hôn Chu Lang thêm một hồi, thấy da hắn lạnh lẽo, sợ hắn nhiễm phong hàn nên lấy chăn bọc hắn lại, "Thϊếp sẽ bảo A Thất mang thêm nước ấm cho chàng tắm rửa."

Chu Lang không biết ý Lệnh Hồ Nhu là gì, chỉ khẽ lên tiếng đáp lại, bọc chăn sát người.

Lệnh Hồ Nhu hôn khẽ lên má hắn, rồi bước ra ngoài.

Một lát sau, A Thất vào thay nước ấm, Chu Lang vẫn ngồi ngẩn người trên giường.

A Thất gọi một tiếng, "Công tử, nước đã được thay xong."

Chu Lang lúc này mới tỉnh lại, đứng dậy bước ra ngoài. A Thất vốn định bưng chậu nước lui ra, nhưng khi đến cửa lại quay đầu nhìn Chu Lang một lần nữa.

Môi Chu Lang hồng hồng, trên cổ còn có nhiều dấu đỏ.

Là dấu hôn của tiểu thư.

A Thất nghĩ thầm.

Trắng nõn làn da, phủ đầy những dấu đỏ như thế, thật đẹp quá.