Thấy cô rõ ràng đã buồn ngủ đến mức lắc lắc đầu nhưng vẫn cố gắng mở to mắt, Yến Ly nhìn thấy cũng thấy không chịu nổi, giật lấy chai sữa dưỡng thể, đổ ra một vũng nhỏ, sau đó kéo áo ngủ của Nguyễn Sa Đường xuống, xoa lên người cô: “Nằm xuống, để tôi làm."
Trong lòng bàn tay của Yến Ly có một lớp chai sần mỏng, khi cọ xát vào làn da trắng nõn mềm mại của cô gái, mang đến cảm giác ngứa ran kỳ lạ, khiến Nguyễn Sa Đường phải nhún vai chống cự: "A a a! Lòng bàn tay của anh thô quá đi mất."
"Đừng nói nhảm nữa, bao nhiêu người khỏa thân cầu xin cũng không thể khiến ông đây tự mình hầu hạ cô ta đâu." Yến Ly thuận tay vỗ vào bờ mông tròn trịa cong vểnh của cô gái nhỏ, phát ra âm thanh bôm bốp thanh thúy.
Nguyễn Sa Đường bị động tác của hắn làm cho giật mình, dùng sức quay đầu lại, suýt chút nữa đã bẻ gãy cổ của mình: "Anh, anh làm cái gì đó?"
“Sao hả? Không phải người lớn đều dạy dỗ trẻ con như vậy hay sao?” Yến Ly nhướng mày, còn thuận thế lật người cô lại, một tay đè lên ngực và bụng Nguyễn Sa Đường để kiềm chế sự vùng vẫy của cô, đồng thời đổ thêm một đống sữa dưỡng thể nữa ra.
Không phải, hình như lúc người lớn tuổi đánh đòn một đứa trẻ đâu có phải dáng vẻ như thế này đâu nhỉ? Chung quy thì cô luôn cảm thấy nó giống như một trò đùa ấy. lúc Nguyễn Sa Đường vẫn đang tự hỏi, thì đột nhiên lại nhận ra có gì đó không ổn. Cô bất ngờ cúi đầu xuống lần nữa, nhìn thấy làn da trắng nõn như tuyết của mình lộ ra bên ngoài một mảng lớn: "Đợi đã! Anh làm gì vậy?"
Bị bàn tay cường tráng của người đàn ông ấn xuống, cô chỉ còn cách che chở ngực mình, gương mặt đỏ bừng la hét trong vô ích, Nguyễn Sa Đường hô hoán, sắp bùng nổ: "Anh là kẻ biếи ŧɦái đấy à?"
Làm gì hả!? Cô chưa bao giờ nghe nói có người lớn của nhà ai thoa sữa dưỡng thể cho con cháu mà còn muốn bôi cả lên ngực. Đây là loại cốt truyện cho phim AV nào thế?
“Được rồi, thành thật chút đi.” Yến Ly đẩy cánh tay cô ra, thanh âm có chút khàn khàn, “Đừng nhúc nhích, sẽ thoa xong ngay lập tức thôi.”
Đây là vấn đề thoa hay không thoa xong à? Nguyễn Sa Đường trừng mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông kỳ quái này, trong lúc nhất thời chẳng biết không nói nên lời: “Anh là ba ba hoặc là chú của tôi, đúng không?” Không phải bọn họ muốn tìm cô về chỉ vì muốn làm mấy chuyện kỳ kỳ quái
quái này chứ?
“Nếu không thì sao?” Yến Ly vừa lơ đễnh hỏi, tay vừa nhẹ nhàng mân mê, xoa kem lên bộ ngực căng tròn đứng thẳng của cô gái.
“Nếu đã như vậy, anh có thể đừng làm loại chuyện này nữa được không.” Nguyễn Sa Đường nhẫn nhịn chịu đựng, nhưng vẫn không nhịn được, tức muốn hộc máu nói: “Làm như vậy sẽ khiến tôi cảm thấy anh hoàn toàn không coi tôi là con gái hoặc là cháu gái của anh."