Bạch Phù nhờ muội muội từ nhỏ của mình đến đó để hỏi thăm tin tức, vừa quay đầu nàng ta lập tức nói cho Thương Nguyệt Dao.
Nghe khẩu dụ của Lưu Tảo, đêm qua hoàng thượng nghỉ ngơi không tốt, cho nên mới không lâm triều. Lý do này có hơi miễn cưỡng nhưng Lưu Tảo là đại tổng quản ngay trước mắt hoàng thượng, rất trung thành và tận tâm với hoàng thượng, khi ông ta lên tiếng, vẫn có vài phần phân lượng, còn tin hay không, chỉ có bản thân mình biết.
Nói xong lời cuối cùng, Bạch Phù cũng nghi hoặc.
“Tiểu thư, hoàng thượng thật sự ngủ không ngon sao?”
Thương Nguyệt Dao cũng không để ý, đây là hoàng thượng của bọn họ, mặc kệ làm chuyện gì, hắn đều có mục đích, lúc trước nàng còn sẽ suy đoán tâm tư của hắn, hiện tại, đã không cần nữa, vì vậy, nàng cười trêu ghẹo nói: “Ngươi muốn đi đến Ngự Thư Phòng hỏi Lưu tổng quản một chút hay không?”
“Tiểu thư ——” Bạch Phù lại dậm chân.
“Được rồi, không nói đến bệ hạ nữa.” Thương Nguyệt Dao ngẩng đầu, lướt nhìn một vòng: “Yếm đâu?”
Bạch Chỉ cũng giúp tìm: “Vừa rồi nó còn đang ăn ở đằng kia.”
Nhìn quanh trong phòng vẫn không thấy, Bạch Chỉ liền phân phó vài nha hoàn khác cùng nhau đi tìm.
Tốt xấu gì Tử Thần Cung cũng là tẩm cung của hoàng hậu, có hoa viên nhỏ có sảnh phụ, nơi này quả thật không nhỏ, mọi người tìm một vòng, cũng không nhìn thấy nửa cọng lông mèo.
“Tiểu thư, có khi nào Yếm chạy ra ngoài Tử Thần Cung rồi không.” Bạch Chỉ lo lắng nói.
Trong Tử Cấm Thành không được tùy ý nuôi sủng vật, sợ mất lòng quý nhân, chỉ có một số người có địa vị cao mới có thể nuôi. Hôm qua Yếm vào nhầm Tử Thần Cung được Thương Nguyệt Dao nhặt về nuôi, có lẽ ít người bên ngoài biết rằng hiện tại hoàng hậu đang nuôi một con mèo, nếu nó chạy ra ngoài, nói không chừng sẽ bị người khác coi như mèo hoang.
Thương Nguyệt Dao cũng lập tức nghĩ đến tình huống này.
“Các ngươi dẫn vài người đi tìm xung quanh, nhắc nhở cho vài nô tài biết được chuyện này, kêu bọn họ chú ý Yếm một chút.” Thương Nguyệt Dao vội vàng phân phó.
Hoàng Hậu bị cấm túc trong cung, nhưng nha hoàn và cung nhân vẫn có thể ra vào Tử Thần Cung, nghe vậy, mọi người lĩnh mệnh rời đi.
Trôi qua nửa nén hương (1 nén hương từ 40-60p), một nha hoàn tên Thải Vân vội vã chạy về.
Tử Cấm Thành cấm cung nhân chạy loạn, chỉ thấy nàng ta cuống quýt chạy vào bên trong quên cả lễ nghĩa, trong lòng Thương Nguyệt Dao dâng lên một dự cảm không lành.
Quả nhiên, Thải Vân thở hổn hển quỳ xuống, hồi bẩm nói: “Hoàng hậu nương nương, con mèo kia… hình như Yếm va phải kiệu của Tào Quý phi!”
Tào Quý phi…
Nếu là phi tần khác thì không sao, tại sao lại là Tào Quý phi…