[Zhihu] Nữ Phụ Trùng Sinh Rồi

Chương 1

1 .

Sống lại một đời, tôi mới biết được thế giới này là một quyển tiểu thuyết ngọt sủng, mà Lục Tiểu Khả là nữ chính, còn tên trúc mã lạnh lùng của tôi là nam chính.

Học sinh nữ cá biệt cùng đóa hoa nam thần lạnh lùng khó gần dây dưa không dứt, mỗi một lần đều làm người đọc không ngừng muốn gào thét yêu đương.

Ở trong tiểu thuyết gốc do tác giả miêu tả, Lục Tiểu Khả là nữ chính có tính cách đơn thuần, giống như một con mèo nhỏ dám yêu dám hận, là sự tồn tại khiến cho trái tim của người lạnh lùng như Cố Minh Nghiễm loạn nhịp.

Đối với sự dây dưa ái muội của bọn họ, tiểu thanh mai yểu mệnh* là tôi đây chẳng qua chỉ là chất xúc tác để phát triển tình cảm của bọn họ mà thôi.

(Yểu mệnh* : Yểu mệnh hay còn gọi là đoản mệnh, chết yểu, chết non, chết từ lúc còn bé, chết từ lúc trẻ, thường do ốm đau bệnh tật mà chết. Theo nhân tướng học, chỉ cần nhìn vào đặc điểm các bộ vị trên khuôn mặt một người nào đó là chúng ta có thể biết được tuổi thọ của người đó dài hay ngắn.)

Dù cho tôi không thích Cố Minh Nghiễm dù chỉ là một chút, thậm chí còn không được tính là nữ phụ ác độc nhưng trong mắt học sinh ba tốt - Lục Tiểu Khả, tôi chỉ đang cố giả vờ.

Cô ta luôn ngạo nghễ* mà nói với tôi: “ Tạ Thanh Ngọc, mày có cái gì đáng để kiêu ngạo, mày chẳng qua đầu thai tốt hơn tao mà thôi, nếu như tao muốn, mày vĩnh viễn cũng không thể nào so sánh được với tao.”

(Ngạo nghễ* : Tính từ Tỏ ra không chút sợ sệt, mà coi thường, bất chấp tất cả. Tư thế ngạo nghễ, hiên ngang.)

Theo như lời nói của Lục Tiểu Khả, việc tôi nhắc nhở Cố Minh Nghiễm không để cho anh ta cùng cô ta tiếp xúc dây dưa chính là bắt nạt cô ta.

Bởi vì Lục Tiểu Khả mà Cố Minh Nghiễm cảm thấy tôi lòng dạ hẹp hòi cho nên mối quan hệ của tôi và anh ta càng ngày càng xa cách.

Vốn không thể khuyên bảo nổi, cũng không đả động được gì tới suy nghĩ của anh ta nên tôi cũng không buồn quan tâm đến nữa.

Nhưng đôi khi vận mệnh chính là trêu ngươi người như vậy, có thể trong suy nghĩ của Lục Tiểu Khả tôi chính là kẻ thù của cô ta. Có lẽ cô ta nghĩ rằng sự tồn tại của tôi có thể là mối tai họa ngầm, uy hϊếp mối quan hệ giữa cô ta và Cố Minh Nghiễm, hoặc là tôi cũng chỉ là một bước đệm, một hòn đá kê chân trong quá trình trưởng thành của Lục Tiểu Khả mà thôi.

Ngay vào đêm trước kì thi đại học, tôi đã chết trong con hẻm nhỏ tối tăm kia. Trận mưa to vào lúc nửa đêm đã cuốn trôi mọi dấu vết, cho đến tận buổi sáng ngày hôm sau thi thể của tôi mới có người phát hiện. Thời gian lúc đó khá đặc biệt, nhất thời tin tức về thiếu nữ chết một cách bí ẩn được các phương tiện truyền thông lớn tranh nhau đưa tin.

Tôi chết khi đang ở độ tuổi đẹp nhất, cát bụi về với đất trời, tất cả mọi người ai cũng cảm thấy đáng tiếc thay tôi. Nhưng không một ai biết cái chết của tôi là do Lục Tiểu Khả liên lụy.

Cô ta gây hấn với bọn lưu manh gần trường nên bị bọn họ vây bắt ở một góc trong hẻm nhỏ, vậy nên lúc cô ta nhìn thấy tôi đi ngang qua mới kêu tên tôi một tiếng thật ngọt ngào, giống như thể chúng tôi rất thân nhau. Biến tôi thành mục tiêu công kích, Lục Tiểu Khả xảo quyệt thành công trốn thoát ra ngoài.

Trước khi chạy đi cô ta còn bày ra vẻ mặt áy náy nhìn tôi, nói rằng sẽ lập tức tìm người quay lại đây, bảo tôi đợi.

Sự thật là sau đó cô ta làm như những gì tên côn đồ đó nói, không hề xuất hiện. Thấy tôi không còn sức phản khán, những tên khốn đó bắt đầu động chạm tay chân rồi làm đủ mọi trò tục tĩu. Trong lúc giằng co, tôi mất thăng bằng ngã về phía sau, đầu tôi va vào bậc đá, máu tươi chảy đầy đất.

Bọn côn đồ hốt hoảng bỏ chạy, còn tôi thì cũng vĩnh viễn nằm lại nơi đó, không bao giờ tỉnh lại được nữa.

2.

Sau khi tôi chết, trở thành linh hồn lang thang.

Tôi tận mắt nhìn mẹ khóc ngất ở tang lễ, nhìn Lục Tiểu Khả cùng với anh trai của tôi đi chung với nhau. Cô ta đứng trước bia mộ của tôi, đạo đức giả nói xin lỗi tôi, còn muốn tôi tha thứ cho sự nhát gan và ích kỷ của cô ta.

Vì cái chết của tôi, Lục Tiểu Khả hoàn toàn tỉnh ngộ, bỏ qua quá khứ tăm tối đó rồi bắt đầu một cuộc sống mới.

Cô ta tẩy hết đi lớp trang điểm đậm trên mặt, xóa sạch hình xăm hoa bỉ ngạn trên vai và cổ, tóc cũng nhuộm lại thành màu nâu trà, không còn tiêu tiền như nước đồng thời cắt đứt quan hệ với những bạn bè hư hỏng trước kia.

Cứ như vậy phơi bày gương mặt thanh tú, trở thành nữ thần thuần khiết không ai với tới trong trường.

Bên cạnh đó còn có Cố Minh Nghiễm dạy phụ đạo thêm, cô ta bắt đầu nỗ lực học tập.

Không thể nghi ngờ chuyện Lục Tiểu Khả là con cưng của “ông trời”, chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủn mà cô ta đã từ hạng chót lớp leo lên đứng trong top 5 bảng thành tích, trở thành sự tồn tại ngoài sự hiểu biết của mọi người. Dưới ánh hào quang của nữ chính, cái chết của tôi cũng dần đi vào quên lãng. Có thể nói, thứ mà cô ta dễ dàng có được lại chính là thứ mà người khác phải cực khổ học tập, rèn luyện mười hai năm cũng chưa chắc có được.

Thi đại học kết thúc, Lục Tiểu Khả cũng theo bước của Cố Minh Nghiễm, chọn cùng một trường đại học. Hai người ở đại học là một cặp như hình với bóng, một cặp học bá ở trong mắt mọi người.

Ba mẹ tôi vì nhìn vật nhớ người, cả ngày buồn bực không vui nên đã chuyển đến thành phố khác để phát triển, hằng năm đến ngày giỗ của tôi thì họ mới trở về. Có lẽ do cắn rứt lương tâm, mỗi năm Lục Tiểu Khả đều sẽ để cho Cố Minh Nghiễm gửi cho ba mẹ tôi một đống đồ bồi dưỡng đắt tiền nhằm giảm bớt cảm giác tội lỗi của cô ta.

Vào năm Cố Minh Nghiễm tốt nghiệp, những tên côn đồ năm đó ngoài ý muốn đã bị bắt, chân tướng về cái chết của tôi được phơi bày. Mặc dù hắn không chấp nhận được hành động của Lục Tiểu Khả nhưng cuối cùng vẫn không nỡ chia tay cô ta.

Thời điểm đó, anh trai của tôi - Tạ Thanh An trong quá trình tiếp xúc không biết từ khi nào đã yêu cô ta. Khi anh biết rằng Lục Tiểu Khả có liên quan đến vụ sát hại dã man của tôi thì nhất thời không chấp nhận được, liền nghe theo sự sắp xếp của công ty ra nước ngoài phát triển.

Cùng lúc đó ở trong trường, Lục Tiểu Khả nhìn thấy sự thất vọng trong mắt Cố Minh Nghiễm, cô ta khóc lóc nhào vào lòng anh ta, sụt sịt nói: “A Nghiễm, em biết là em sai rồi, bởi vì em của lúc đó thật sự quá sợ hãi, hơn nữa sau đó em té ngã rơi vào hôn mê, đợi lúc em tỉnh lại thì Tạ Thanh Ngọc đã chết rồi. Sau đó ép hỏi những người đó, bọn họ nói nếu như lúc đó Tạ Thanh Ngọc không làm ầm lên muốn phản kháng rồi báo cảnh sát, cô ta căn bản sẽ không chết”.

Chỉ bằng mấy câu nói, cô ta liền đem toàn bộ sai lầm đẩy lên đầu tôi, dù sao thì người chết cũng không nhảy ra nói chuyện thanh minh được.

Anh trai tôi đi rồi, ba mẹ tôi chạy tới trường học làm loạn, một mực muốn Lục Tiểu Khả phải trả giá. Nhưng hiện tại cô ta đã nhận lại gia đình, Lục gia - nhà giàu có tiếng trong thành phố và còn có Cố Minh Nghiễm hỗ trợ, ba mẹ tôi không khác gì lấy trứng chọi đá.

Cuối cùng hai người cũng chỉ đành rời khỏi nơi đó, bóng dáng cô đơn đầy chua xót và bất lực.

Chuyện xưa kết thúc, Lục Tiểu Khả trở thành tiểu thư nhà giàu được mọi người yêu quý.

Còn chưa tốt nghiệp đã kết hôn với Cố Minh Nghiễm vì mang thai, lại sinh ra một cặp song sinh thuận lợi tiếp quản công ty trở thành nữ cường nhân, một nhà bốn người hạnh phúc bên nhau.

Anh trai cũng lựa chọn tha thứ cho cô ta, thậm chí mỗi năm còn gửi một đống quà cho hai đứa trẻ và cô ta.

Cái chết của tôi chỉ là một bước đệm nhỏ trong câu chuyện yêu đương của bọn họ. Còn với Tạ Thanh An mà nói cũng chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn, không thể trách Lục Tiểu Khả.

Ngoại trừ ba mẹ của tôi, không có người canh cánh trong lòng.