A Mộc sặc rồi, không ngừng vỗ ngực trợn trắng mắt, thật vất vả mới hết sặc nói.
“Cái gì?? Này không được! Ít nhất, hiện tại không thể!”
Ánh mắt thỏ tinh rất bình tĩnh, cứ như vậy nhìn nàng, đôi mắt đỏ bừng không có nửa phần cảm xúc, sau một lúc lâu hắn vươn tay ôm chặt lấy nàng, dùng mái tóc mềm mại cọ lên ngực nàng, cố ý làm nũng nói.
“Vì sao? Rõ ràng ta chính là người thân cận nhất của ngươi mà, tại sao ta không thể trở thành thần sủng? Hay là… Ngươi chuẩn bị vị trí thần sủng cho người khác?”
“Không, không phải.” Mặt A Mộc lập tức đỏ lên, nói năng lộn xộn, kết quả là cái gì cũng chưa nói.
Thật quá đáng mà, bây giờ mình nói gì thì cũng làm hắn tổn thương thật sâu. Hắn ôm chặt A Mộc sợ nàng cứ như vậy chạy mất, dựa vào nàng nhỏ giọng lẩm bẩm nói, “Ghét A Mộc nhất, không có trách nhiệm chút nào cả.”
A Mộc nghe vậy mà vai cứng đờ.
Nàng chặn tay hắn, lạnh giọng nói. “Lạc, ngươi biết ngươi đang làm gì không?”
Hắn không chút nào mềm lòng mà buộc nàng không thể không gặp tình huống này, xem nàng rối rắm.
Ai, cũng thế.
Trừ hắn, vị trí kia vốn chính là hắn, chẳng qua vấn đề là thời gian thôi, nếu hắn muốn thì cho hắn vậy.
Tay nàng chui vào quần áo hắn, chậm rãi khơi mào lửa.
Con thỏ tinh thân thể cứng đờ, cao hứng ngẩng đầu hôn lên khóe miệng nàng, nàng nắm tay hắn hung hăng hôn lại, hắn trong lòng mừng như điên, ngay cả đáy mắt cũng mang theo sắc thái xinh đẹp.
Hắn thở dốc càng ngày càng nặng, nhu nhược không có xương dựa vào A Mộc không một khe hở, nước mắt chảy ra từ khóe mắt như vui thích như thống khổ.
Mãnh thú đi ngang qua con thỏ tinh đột nhiên nghe được tiếng nó rêи ɾỉ thống khổ, tiếng kêu kia thật làm người khác thương nhớ đêm ngày, rất quyến rũ.
Phàm là bất cứ ai nghe được, ngay cả mãnh thú cũng cả ngày xao động bất an, kỳ động dục trong rừng rậm dường như trong nháy mắt tiến đến.
Sau khi sự thành, con thỏ tinh mới được làm thần sủng nằm trong lòng A Mộc, sắc mặt còn đỏ ửng, nghịch ngợm vươn tay vuốt mặt nàng, lại bị nàng bắt lấy nhẹ nhàng hôn một cái.
Con thỏ tinh mặt càng thêm đỏ ửng, hắn một lần lại một lần kêu tên A Mộc, đáy mắt si mê càng thêm rõ ràng, hắn cúi đầu dựa vào trong lòng nàng, an ổn đi ngủ.
Sau khi nhận rõ lòng mình, A Mộc hầu như mỗi ngày đều cùng con thỏ tinh dính vào một chỗ. Đương nhiên nàng cũng phát hiện du͙© vọиɠ chiếm hữu con thỏ tinh với mình rất mãnh liệt, ví dụ như nàng không thể nhận đồ ăn của con thú khác, càng không thể đi vào nhà chúng, thậm chí không thể xem mãnh thú XXOO nữa!! Khiến lạc thú của A Mộc thoáng chốc thiếu một nửa.
Tìm con thỏ tinh để lấy lại công bằng thì chính là con thỏ tinh vừa khóc nàng đã mềm lòng rồi, sau đó âm thầm chịu đựng hắn chiếm hữu.
Sự tình bùng nổ đến tai Thiên Đình, Thiên Đình phát thông báo khẩn cấp kêu nàng trở về cấp tốc, con thỏ tinh nhìn nàng sắc mặt trắng bệch, mặc dù nàng nhiều lần bảo đảm tuyệt đối sẽ sớm trở về, nhưng hắn vẫn rầu rĩ không vui một câu cũng không nói.