Lão Jack nói Hồn Sư học viện ở nặc đinh thành vào ngày mai liền khai giảng.
Sáng sớm, Đường Tuệ cả người tràn đầy tinh thần tỉnh lại, ngửi thấy trong không khí có mùi thịt, vội vàng tắm rửa xong liền chạy tới Đường Tam đang bận bịu bên bếp lò, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn sáng ngời nhìn ca ca đùi vàng, hớn hở nói: “Ca ca có phải hay không bắt được con mồi rồi! Ta ngửi thấy được mùi thịt!”
Đường Tam sủng nịnh nhìn Đường Tuệ tràn đầy sức sống, nói "Ừm", nhấc nắp nồi lên, lộ ra bánh bao thịt bốc khói, gắp nó bằng đôi đũa gỗ đặt sẵn ở một bên, đặt nó vào một cái bát sứ nứt và phục vụ nó cho Đường Tuệ.
"Tuệ Tuệ, đói bụng thì ăn trước đi. Ba ba, bữa sáng đã chuẩn bị xong!" Đường Tam cao giọng nói, nhưng trong phòng Đường Hạo lại không có động tĩnh gì.
Đường Tuệ đem bát sứ đặt ở trên bàn gỗ, đi tới trước bồn rửa mặt rửa tay cầm lên, phùng mặt thổi bánh bao thịt trong tay, muốn làm cho bánh bao thịt nguội đi.
"Ba ba, đến giờ ăn cơm rồi!" Đường Tam lại kêu một tiếng, lần này Đường Hạo mới trả lời, nhưng hắn không phải từ trong phòng đi vào, mà là từ ngoài cửa đi vào.
Đường Tuệ vừa bẻ đôi bánh bao thịt vừa thổi cho nó nguội nhìn đến Đường Hạo, vô thức ngừng thổi, nhìn người kia bước vào ngồi ngay đối diện mình, Đường Tuệ cúi đầu, nhìn bánh bao thịt trong tay, nhấc lên đưa cho Đường Hạo:"Ba ba, ca ca vừa mới hấp bánh bao, ăn đi, vừa rồi ta thổi nguội!"
Đường Hạo cúi đầu và bắt gặp đôi mắt ẩm ướt che giấu sự lo lắng nhưng vẫn vô cùng tin tưởng của cô con gái nhỏ, trầm mặc một lát, tại Đường Tuệ hơi mở to hai mắt thời điểm, một đôi thô to thô to bàn tay đặt ở trên đầu của nàng, mang theo ấm áp: "Ba ba không đói bụng, ngươi ăn cơm trước đi."
Đường Tuệ nhìn khuôn mặt già hơn nhiều của Đường Hạo mà không chớp mắt, cảm thấy buồn bã trong lòng.
Đây là... nhiệt độ của ba ba.
Vô luận là kiếp trước hay là kiếp này, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được sự đυ.ng chạm của ba mình.
Đường Tuệ thờ ơ đặt bánh bao thịt xuống, lơ đãng cắn một miếng.
Bên kia, Đường Tam đã sắp xếp gọn gàng bữa sáng, đang đi tới.
Nhìn thấy con trai cả, Đường Hạo buông tay nói: “Tiểu Tam, con không cần luyện đúc nữa, cùng Tuệ Tuệ thu dọn đồ đạc, ngày mai cùng lão Jack đến nặc đinh thành."
Đường Tuệ đang gặm bánh bao, đột ngột ngẩng đầu lên "Ngô ngô” mấy tiếng.
“Ngô ngô ngô ngô ngô!” Chẳng lẽ là Học Viện Hồn Sư sắp khai giảng?
Tuệ Tuệ, uống chút nước đi, miệng đầy thức ăn cũng đừng vội nói, cẩn thận sẽ nghẹn." Đường Tam đưa cho Đường Tuệ một ly nước ấm, nhìn về phía Đường Hạo: "Ba ba, ta và Tuệ Tuệ cùng Jack gia gia đi nặc đình thành làm gì?"
Đường Hạo thản nhiên nói: "Ngươi không phải muốn trở thành hồn sư học tập hồn sư năng lực sao? Lão Jack sẽ đưa các ngươi đến nặc đình thành ơ cấp Hồn Sư học viện. Ở đó, các ngươi có thể học được chính mình muốn đồ vật.”
Đường Tam nghe xong, sửng sốt vài giây, Đường Tuệ còn đang ngậm nghẹn thức ăn trong miệng vươn tay giật giật góc áo Đường Tam, sáng rỡ nhìn người anh trai cao hơn nửa đầu của mình: "Ca ca, chúng ta cùng nhau làm Hồn Sư đi!"
Ngươi thăng cấp đánh quái, ta phụ trợ hoa thủy! Đây là cách chúng ta có thể tồn tại trong thế giới này!
Nhìn thấy Đường Tuệ hưng phấn bộ dáng, Đường Tam còn có chút rối rắm, Đường Hạo cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ, chậm rãi nói: "Rốt cuộc, đây là con đường mà các ngươi lựa chọn. Sau khi đến học viện, Tiểu Tam có thể sử dụng phương pháp đúc mà ta đã dạy cho ngươi để đến tiệm rèn làm người học việc, Tuệ Tuệ... chỉ cần chăm sóc bản thân. "
"Còn có, yêu cầu của ta đối với ngươi khi đi đến nặc đình thành chính là, sau này vô luận ngươi tu luyện hồn lực như thế nào, nhất định không được đưa bất kỳ hồn hoàn nào cho búa võ hồn này. Trừ phi bị bất đắc dĩ, bằng không, bằng không đừng để cho bất luận kẻ nào nhìn thấy bộ dáng của nó, càng đừng để cho người ta biết các ngươi huynh muội là song sinh võ hồn. "
"Song sinh võ hồn trên đại lục này cực kỳ hiếm thấy, có thể nói ngàn năm khó gặp một lần, hi vọng ngươi có thể cảnh giác một chút, bảo vệ át chủ bài của mình. Và... một yêu cầu riêng khác cho Tiểu Tam là điều ta đã nói với ngươi vào đêm đó. Ngươi có thể làm được sao?”
Hai anh em đồng thanh gật đầu, giọng nói non nớt đầy kiên định: “Có thể!”
----------------
15/8/2023