Đồng Nhân Đấu La Đại Lục: Sau Khi Chuyển Sinh Ta Cầm Chắc Kịch Bản Đoàn Sủng

Chương 19:

"Khó trách vừa rồi muội muội thất khiếu đổ máu... Có lẽ là do thân thể không chịu nổi lực lượng cường đại này, cho nên không thích ứng được." Đường Tam, người không biết chi tiết về hồn hoàn, nghĩ rất lạc quan.

Đường Hạo liếc nhìn Đường Tam, đồng ý với lời nói của cậu, cũng không giải thích nhiều.

"Bất quá, baba, vừa rồi khí tức của Tuệ Tuệ thật đáng sợ, tựa hồ... giống như thay đổi thành người khác. Đây cũng là bởi vì... hồn hoàn sao?" Đường Tam hỏi, lại phát sinh một vấn đề.

Đường Hạo cúi đầu, nhìn đứa con gái nhỏ đang say ngủ trong lòng mình, đôi môi khô khốc nhếch lên: “Ta cũng không biết, chuyện này có lẽ cũng có liên quan đến hình dạng võ hồn bất thường của Tuệ Tuệ mà thôi. Nhưng tất cả những điều này sẽ không được biết cho đến khi Tuệ Tuệ thức dậy. Cũng muộn rồi, chúng ta về trước đi.”

Nói xong, hắn lật ngược Đường Tuệ lại, dùng một tay bế cô lên, một tay ôm Đường Tuệ, tay kia truyền cho Đường Tam.

Nhìn lòng bàn tay thô ráp đầy vết chai sần của baba, Đường Tam mím môi, đặt bàn tay nhỏ bé của mình lên đó: "Vâng."

-

Tia nắng đầu tiên của buổi sáng sớm chiếu vào phòng từ khung cửa sổ để mở, hắt lên chiếc giường những đốm sáng và bóng tối.

Đường Tuệ bị ánh nắng chiếu trực tiếp vào mắt, cau mày và quay người lại để tránh ánh nắng chói chang.

"Tuệ Tuệ, rời giường nào."

Bên ngoài đã là giữa trưa, Đường Tam cảm thấy không thể để Đường Tuệ ngủ thêm được nữa, rũ bỏ giọt nước trên tay, đi tới bên giường, nhẹ nhàng kéo chăn của Đường Tuệ.

Ánh nắng gay gắt chiếu vào mắt, Đường Tuệ ngủ không mở mắt, cô theo bản năng di chuyển cơ thể, cùng với chiếc chăn bị kéo xuống thu nhỏ lại, chăn đi đến đâu cô đi đến đó, không ai có thể ngăn cản cô trở thành một thể.

Đường Tam: "..."

Em gái ngoan ngoan hiếm khi ngủ nướng thì phải làm sao đây?

Đương nhiên là lựa chọn tiếp tục đánh thức.

Vì vậy, Đường Tam vươn tay lay Đường Tuệ, nhưng không có động tĩnh gì.

"Tuệ Tuệ, dậy ăn cơm rồi."

Lần này, Đường Tam vận dụng nội lực trong tay.

Nội lực ấm áp xuyên qua lớp chăn mỏng, chiếc chăn ấm bỗng chốc trở thành một cái nồi hấp.

Sức nóng đánh thức Đường Tuệ mở ra đôi mắt mệt mỏi, căn phòng nhỏ quen thuộc cùng với dáng vẻ nhẹ nhõm của Đường Tam hiện ra trong tầm mắt.

"Tuệ Tuệ, không sao chứ?" Đường Tam nhíu mày, nhìn Đường Tuệ khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn luôn tái nhợt như vậy, không có một chút lành lặn huyết sắc, trong lòng đột nhiên nảy sinh nghi hoặc.

Tối hôm qua cậu cùng baba trò chuyện rất khuya, cũng hiểu được chỗ tốt của hồn lực và hồn hoàn.

Lẽ ra sau khi trở thành hồn sư, sức khỏe của Tuệ Tuệ đã được cải thiện phần nào, cơ thể cũng trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng bây giờ cậu cảm thấy thế nào... Chẳng có chút thay đổi nào?

Ký ức tối hôm qua hiện về, Đường Tuệ chậm rãi đứng dậy, khó hiểu nói: "Ta không sao, ca ca, ngươi đột nhiên hỏi như vậy làm gì?"

Đường Tam nhíu mày cũng không buông lỏng : "Tuệ Tuệ, ngươi tối hôm qua vừa mới hấp thu đệ nhất hồn hoàn, hiện tại cảm giác thế nào?"

Đường Tuệ chớp chớp đôi con ngươi trong xanh, trên khuôn mặt gầy gò tái nhợt hiện lên rõ ràng nghi hoặc: "Thứ nhất hồn hoàn là cái gì? Tối hôm qua ngươi rèn xong miếng sắt kia về sau, ta liền đi ngủ. Ca ca, ngươi rèn sắt tới hồ đồ rồi?"

Đường Tam sửng sốt.

Đường Hạo vừa mới đi vào nghe được những lời này, ánh mắt dò xét quét qua cô con gái nhỏ ngây thơ mà nghi hoặc, cụp mắt xuống, trầm giọng nói: "Đã trưa rồi, đừng ở trên giường nữa, mau tới ăn cơm."

Đường Tuệ kinh ngạc nhìn Đường Hạo, sau khi xoay người đi vào phòng khách, ngơ ngác giật giật góc áo của Đường Tam, đôi mắt đen láy sáng ngời, tràn đầy kinh ngạc: "Ca ca, hôm nay là baba đánh thức ta sao?! Ông ấy còn nói một hơi rất nhiều lời!"

Đường Tam mím môi nhìn Đường Tuệ có chút kích động, vươn tay xoa mái tóc mềm mại của cô: "Ừm, tâm tình baba hôm nay rất tốt, mau dậy ăn cơm đi."

"Vâng." Đường Tuệ gật gật đầu, sau khi nhìn Đường Tam rời khỏi phòng, nụ cười trên mặt dần dần biến mất, trốn dưới ánh nắng vàng được phóng to, nhìn không rõ vẻ mặt.

Không phải cô không tin Đường Tam và Đường Hạo, mà là... cô sợ...

Cô không muốn mình trở nên bất bình thường trong mắt bố và anh trai, cô chỉ muốn là một đứa con ngoan...

Cho nên, cứ như vậy đi...

——— chuyện ngoài lề ———

Tuệ Tuệ: Ta vẫn còn là một đứa trẻ, ta không biết gì cả, yeah!

----------------------

19/7/2023