Kiêm Chức Nữ Phụ, Một Lòng Bán Hàng

Chương 20

Hồ Khai Vũ không có khả năng thật sự sẽ đưa Phó Anh về khách sạn, lúc này bên ngoài bệnh viện đều là phóng viên cùng fan hâm mộ, nếu Hồ Khai Vũ cùng Phó Anh về khách sạn thì lập tức có thể lên hotsearch, Hồ Khai Vũ sẽ là cha của đứa bé hư hư thực thực trong bụng Phó Anh.

Âu Văn trở về khách sạn, thời điểm nhìn thấy Hồ Khai Vũ cùng Phó Anh cùng đi ra còn tỏ ra quan tâm hỏi: “Khai Vũ, vết thương của anh thế nào rồi? Xảy ra chuyện như vật, chắc là đã sợ doạ sợ nhỉ.”

Hồ Khai Vũ lễ phép nở nụ cười: “Cảm ơn, còn tốt.”

Phó Anh nhấc chân muốn đi, Âu Văn còn muốn nói cái gì nhưng Hồ Khai Vũ thấy Phó Anh đi rồi cũng xin phép rời đi, Âu Văn cảm thấy bất đắc dĩ chỉ có thể nhanh chóng đuổi theo Phó Anh: “Bảo bối, cô đi nhanh như vậy làm cái gì chứ? Tôi còn chưa nói xong nữa.”

Phó Anh không có đáp lời.

Âu Văn còn nói: “Bảo bối, đây chính là cơ hội khó mà có được nha! Cô có biết không, phần diễn xuất của Hồ Khai Vũ đã định, đây bộ phim thần tượng hiện đại, kịch bản lẫn đạo diễn đều không kém, nữ chính còn chưa có định ra, tôi nghĩ muốn cho chúng ta làm nữ chính của bộ phim này, lần này cô cứu được anh ta bây giờ để anh ta trả cho cô cái nhân tình, cho chúng ta vai nữ chính này, cũng không có vấn đề gì.”

Phó Anh đối với Hồ Khai Vũ không có ác cảm, nêu tiếp tục hợp tác cũng không có gì không tốt nhưng cô hiểu rất rõ Âu Văn, nhất là sau khi tỉnh dậy, thời điểm cô nhìn chuyện gì cũng tỉnh táo.

Lúc nãy Âu Văn vừa mới nói ‘cho chúng ta vai nữ chính’, chứ không phải là ‘cho cô vai nữ chính’.

Phó Anh không phải nữ nghệ sĩ duy nhất mà Âu Văn dẫn dắt.

Cô nở nụ cười, đã biết trong lòng Âu Văn tính toán cái gì, cô đáp ứng: “Được rồi, tôi sẽ cùng Hồ Khai Vũ nói chuyện này.”

Âu Văn thấy Phó Anh nói như vậy mới vui vẻ, hài lòng.

Bởi vì bây giờ Âu Văn muốn chứng minh bản thân mình, hắn xác nhận chưa phải là người đại diện kim bài, chỉ dựa vào mấy quan hệ lẫn lộn của hắn, trong tay lại không có nghệ sĩ câm được giải thưởng nào, cho nên những người đại diện lớn cũng không quá để ý đến hắn.

Nhưng Âu Văn không có cách nào dựa vào Phó Anh mà chứng mình bản thân mình, Phó Anh là con cờ đã bị phế, chỉ là công cụ để hắn vơ vét của cải mà thôi.

Phó Anh được vây quanh bởi nhiều ánh đèn flash khi trở lại khách sạn, trong lòng Âu Văn tính toán không ít, cho nên hắn không có lập tức rời đi mà đặt một bàn tiệc ở lầu năm của khách sạn để chuẩn bị cho Phó Anh mời Hồ Khai Vũ một bữa cơm, trò chuyện một chút, hợp tác đều là ở trên bàn cơm nói nha.

“Bảo bối, chỉ cần Hồ Khai Vũ đáp ứng, phía sau tôi sẽ lo liệu!” Hạng mục này chính là đầu tư Hồ Khai Vũ, hắn có thể lựa chọn nữ chính nên nhất định có quyền nói chuyện.

Âu Văn rất coi trọng hạn mục này, chỉ là Hồ Khai Vũ cùng người đại diện đều không muốn hợp tác cùng hắn, còn chưa bắt đầu đã từ chối, làm cho hắn rất buồn rầu.

Lần này thì tốt rồi, Phó Anh đối Hồ Khai Vũ có ơn cứu mạng, nếu Hồ Khai Vũ không muốn bị gán tội danh là vong ơn phụ nghĩa thì tất nhiên sẽ đồng ý với yêu cầu của Phó Anh, chuyện này trăm phần trăm có thể thành công.

Phó Anh hỏi: “Nếu như tôi nhận nữ chính của bộ phim Hồ Khai Vũ thì nữ hai của bộ phim kia thì sao?”

Âu Văn thông minh trấn an nói: “Chuyện này không cần cô quan tâm, tôi sẽ vì cô mà sắp xếp tốt, tôi làm việc thì cô yên tâm đi. Bảo bối cô nghỉ ngơi đi, tôi đi hẹn Hồ Khai Vũ.”

Sau khi Âu Văn rời đi, trực tiếp đi tìm Hồ Khai Vũ, hỏi hắn buổi tối có rảnh hay không, muốn mời một bữa cơm, “Hôm nay xảy ra chuyện lơn như vậy, Phó Anh cùng muốn tâm sự với anh, về sau nếu truyền thông có hỏi thì mới nói được tương đối tốt.”

Ở bệnh viện Hồ Khai Vũ cùng Phó Anh đơn độc ở chung cũng chung đυ.ng không ít, cũng không thấy Phó Anh muốn nói chuyện cùng hắn, lúc này trong lòng hắn tràn đầy tò mò, nhưng hắn cũng không có từ chối mà đồng ý.

.