Bị Học Bá Thôi Miên Đè Ra Cường Bạo

Chương 4: H

Mặc dù có điểm đáng yêu, nhưng điểm kinh khủng nhiều hơn.

"Tôi không phải vợ anh, chúng ta chỉ là bạn học, quan hệ bạn học rất bình thường. "Với tôi không một chút quan hệ gì.

Túc Thừa Lâm nhăn mày, mặt mày ủ rũ nhìn cậu ta nói: "là tôi đã làm gì sai, đã chọc giận gì anh rồi."

Hệ thống thôi miên kia, ngươi ra đây, ngươi xác định đây chính là Túc Thừa Lâm, chắc chắn là ngươi đã gϊếŧ hại cậu ấy, thay thế bằng linh hồn mới rồi.

"Trước đây không phải rất tốt sao, có phải vừa rồi ta làm ngươi không thoải mái đúng không?"

"Cái đó không … này!"

Tưởng Duẫn Hành trơ mắt nhìn Túc Thừa Lâm kéo khóa quần, kéo lấy cả hai tay mình nhét vào đũng quần cậu ấy.

Tưởng Duẫn Hành ngươi dùng sức đi, bỏ tay ra, ngươi như vậy … quá là bỉ ổi rồi…

Tứ chi như không điều khiển, Tưởng Duẫn Hành trong đầu kháng cự nhưng tứ chi lại không có lực, Túc Thừa Lâm chậm rãi cọ xát đũng quần, đôi mắt cậu cũng bất động mà nhìn vào khoảng giữa hai chân của hắn.

Nhiệt độ ấm áp của da thịt chạm vào lòng bàn tay, ngón tay run run nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Túc Thừa Lâm, chỉ cần chạm nhè nhẹ cũng cảm nhận được độ lực.

Vốn tưởng rằng mình sẽ sờ được dươиɠ ѵậŧ đẹp mắt, không nghĩ rằng Túc Thừa Lâm nắm lấy tay mình đưa vào khám phá.

"Cậu, người rốt cuộc muốn tôi sờ…!"

" Đây, đây là cái gì?"

Tay của Tưởng Duẫn Hành dừng ở háng Túc Thừa Lâm, có một lỗ nhỏ ở đó, nó trơn tru, vẫn đang tiết chất dịch nhờn.

" Lỗ nhỏ của tôi?" Túc Thừa Lâm nghi ngờ hỏi: "Ngươi không phải đã thao ta rất nhiều lần rồi còn hỏi đây là cái gì sao?"

Tưởng Duẫn Hành đại khái cho rằng hệ thống thôi miên không chừng đã thay đổi tất cả ký ức trải nghiệm tìиɧ ɖu͙© của Túc Thừa Lâm, đồng thời cả thứ bên dưới của cậu.

"Cậu đây là, trời sinh sao?" Lẽ nào là hệ thống làm ra.

"Chứ sao? Không phải năm 14 tuổi là anh chơi tôi rồi, chẳng lẽ năm 14 tuổi tôi đi cấy ghép nó lên người mình sao?"

Mười bốn tuổi, cậu ta 14 tuổi đã làʍ t̠ìиɦ rồi.

"Rõ ràng vừa rồi mới chơi, bây giờ đã như vậy, vợ ơi giúp tôi với."

"...Được rồi. Tôi giúp cậu, cậu cởϊ qυầи ra đi."

"Tại đây?"

"Đúng vậy, chính là ở đây cởi."

"Bẩn quá, cởi rồi để ở đâu?"

"Vậy cậu không cần cởi hết, cởi đến đầu gối thôi, Tưởng Duẫn Hành ở cạnh bồn rửa mặt nói "Đưa đến ngực tôi."

"Ưʍ."

Túc Thừa Lâm hoàn toàn không nhận ra rằng yêu cầu này xúc phạm đến mức nào, giống như một đứa trẻ sắp bị đánh, ngoan ngoãn cởϊ qυầи đến đầu gối lộ ra cặp đùi săn chắc và đẹp đẽ, làn da màu lúa mạch cùng với dươиɠ ѵậŧ đỏ hỏn.

"Tôi bò ra sàn, anh giữ chặt tôi được không."

"Cậu vẫn hay nói nhiều vậy sao, lên đây." Tưởng Duẫn Hành thấy cậu cởϊ qυầи mất một lúc đã bắt đầu cương rồi, hắn sốt ruột nói.

"Sao lại giận rồi?" Nói vậy, nhưng Túc Thừa Lâm đã bắt đầu tăng tốc độ, từ đùi đến eo đều đang nằm trên người Tưởng Duẫn Hành.

Tưởng Duẫn Hành vừa cúi đầu liền thấy lỗ nhị màu mật ong, giống như đã được huấn luyện, cái mông mập mạp tròn trịa gắt gao ôm lấy cái cúc huyệt.

"Dạng chân ra, nhìn không rõ."

"Không rõ thì sờ đi bảo bối."

Tưởng Duẫn Hành không thích giọng điệu lẳиɠ ɭơ này của cậu, vỗ nhẹ mông cậu nói: "Còn ngứa không?"

"Rất ngứa, cầu bảo bối hãy sờ ta đi." Túc Thừa Lâm cười cười, đem chân dạng đến cực hạn.

"Nhìn thấy rõ chưa?"

"..."

"Ưm"

" Nhìn, nhìn thấy rồi."

Tưởng Duẫn Hành quả thật nhìn thấy, cái mông màu mật ong mở ra, thứ nhìn thấy đầu tiên là cúc huyệt nhỏ nhắn màu nâu, nếu đâm gậy thịt vào thì những nếp nhăn chắc chắn sẽ giãn ra.

Sau đó hắn mới thấy có điểm khác biệt với người thường, hai má thịt mập mạp, trông rất mềm mại.

"Túc Thừa Lâm."

"Sao vậy?"

"Tôi đã nói với cậu, tôi không phải gay."

" Hả! Ý anh là ..ah! Đừng, đừng …sao có thể…đừng sờ mà, không muốn! Tôi muốn, này!"

Tưởng Duẫn Hành dùng hai ngón tay cắm vào nữ huyệt của cậu, cọ xát với mép huyệt, tay kia nhéo âm hạch đang căng phồng lên, dùng ngón tay nhào nặn, ép nhéo, khiến Túc Thừa Lâm lắc đầu cuối người.

"Tôi có du͙© vọиɠ với phụ nữ, cũng từng xem qua sách sinh học, có vẻ như sách nói không sai, chỗ này khiến người ta rất sung sướиɠ phải không?"

Hắn vừa hỏi vừa búng mạnh vào âʍ đa͙σ nhô ra của cậu.

" Ah!"

"Tôi từ trước đến giờ chưa bao giờ là gay, tôi chỉ thích cậu, Túc Thừa Lâm."

Tưởng Duẫn Hành giữ thắt lưng đang nảy của mình, dùng hai ngón tay kẹp chặt cọ xát nữ huyệt, chất nhầy trong suốt chảy ra từ hai môi âʍ ɦộ.

"Cậu biết đó là ý gì không? Túc Thừa Lâm?"

"Sao hả…thật sướиɠ, thật đã."

Rõ ràng là cùng hắn làʍ t̠ìиɦ rất nhiều lần, Túc Thừa Lâm hôm nay mới cảm nhận được màn dạo đầu sướиɠ như vậy, giống như trước giờ cậu chưa từng thỏa mãn vậy.

"Có nghĩa là tôi có thể chơi cậu." Tưởng Duẫn Hành tùy ý trêu đùa âʍ ѵậŧ đang cương cứng. "Nhưng tôi không muốn."

Nói xong, hắn nâng eo Túc Thừa Lâm, gần như thô bạo mà đâm ba ngón tay vào cúc huyệt, di chuyển thật nhanh, cúc huyệt chưa bị đối đãi thô bạo như vậy bắt đầu phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ chỉ biết van xin hung thủ nhẹ tay.

" A, a, a…không, không, không muốn, đau quá! Không, không, không, không…tôi!"