Bình Thẩm bật khóc.
Tu La ngồi xổm xuống, kéo miếng vải trên người của Bình Thẩm nhẹ nhàng lau lau vết máu trên rìu: “Bình Thẩm, nói cho ta biết! Ai sai thẩm đến lấy nhà của ta?”
Bình Thẩm vừa rồi còn đang gào khóc, đột nhiên nấc lên.
Cái rìu vừa chặt ngón tay của người khác đang ở trước mặt bà ta, nói không sợ thì đó là giả.
Tu La liếc nhìn bà ta: “Ta hỏi lại lần cuối cùng! Ai sai thẩm đến lấy nhà của ta...”
Tu La chưa dứt lời, Bình Thẩm đã lớn tiếng gào lên: “Là Trịnh Đắc Xương, Là Trịnh Đắc Xương chết tiệt kia! Hắn nói tối hôm qua ngươi chắc chắn không có ở nhà, nên ta thừa dịp Tụ Tụ ở nhà đến lấy nhà! Tiểu Ngũ à, Bình Thẩm luôn đối xử tốt với ngươi, chúng ta là hàng xóm láng giềng, cầu xin ngươi tha mạng cho ta...”
Trịnh Đắc Xương, quả nhiên là hắn!
Tu La đứng lên, lấy bút, mực, giấy và nghiên mực từ trong phòng ra: “Viết đi, rồi lăn dấu tay!”
“Hả?” Bình thẩm đang khóc dữ dội, sững sờ nhìn Tu La.
“Bình Thẩm, ta nhớ rõ thẩm biết chữ! Đừng trốn tránh nó thẩm không biết viết!” Tu La gõ gõ tờ giấy trong tay: “Thẩm viết hay là không viết?”
“Ta viết, ta viết!” Bình Thẩm lập tức đứng lên, sợ hãi nhìn chiếc rìu bên cạnh.
Tàn nhẫn! Tu La này là một người tàn nhẫn.
Nếu sớm biết nàng tàn nhẫn như vậy, nàng làm sao dám đến thu viện?
Bình thẩm nhặt bút lông lên, vẻ mặt buồn bã viết: “Ta bị Trịnh Đắc Xương lừa...”
Nhìn Bình thẩm run run tay viết bản thú tội xong, Tu La hài lòng gật đầu: “Chép thêm một bản nữa, lăn dấu tay y như vậy!”
Bình thẩm không dám phản bác, bà ta nằm sấp trên mặt đất viết thêm một bản thú tội nữa.
Sau khi nhận được hai bản thú tội, Tu La quay trở lại với ba gã tráng hán: “Các ngươi có biết ta là ai không?”
Ba gã tráng hán hoảng hốt gật đầu, gã bị chặt đứt ngón tay nhanh nhất.
Tu La lắc lắc tờ giấy thú tội của Bình thẩm trong tay: “Tổ phụ của ta là nha dịch, phụ thân của ta là nha dịch, ta cũng là nha dịch! Huynh đệ của phụ thân ta cũng là nha dịch, họ không chỉ là nha dịch, hơn nữa một người là Tổng Ban Đầu Tam Ban của huyện Trường An, một người khác Tổng Ban Đầu Tam Ban của phủ Kinh Triệu... Các ngươi nói xem, ai cho các ngươi lá gan dám đến nhà của chúng ta gây rối?”
Ba gã tráng hán đồng loạt nhìn Bình thẩm, trong mắt chứa đầy thù hận.
Bọn họ là Bình thẩm mời tới! Cũng chính Bình thẩm nói trong nhà này không có bối cảnh gì, có thể mặc cho bọn họ nhào nặn.