Xuyên Sách Làm Đệ Nhất Nữ Nha Dịch

Chương 2: Xuyên vào thành Trường An

Đến khi Tu La ra tay cứu nữ tử bị Chu công tử bức bách, thủ hạ của gã trực tiếp đánh Tu La bất tỉnh. Thừa dịp Tu La hôn mê bỏ lên xe ngựa mang đi, sau đó thì làm nhục nàng.

Nghĩ tới đây, Tu La bỗng nhiên cảm thấy đầu đau nhói, những cảm xúc phức tạp dâng lên trong đầu như muốn nổ tung, trong cảm xúc này có tuyệt vọng có thống khổ, có suy sụp, và oán niệm vô cùng vô tận.

“Thế gian có nhiều người như vậy, tại sao không chọn người khác mà lại chọn ta báo thù cho cô? Được rồi, được rồi, cô đừng khóc nữa, ta chịu không nổi, chịu không nổi đâu!” Tu La ôm trán, cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung: “Ta cam đoan sẽ báo thù cho cô, được không? Cô đừng khóc nữa! Ta sẽ báo thù cho cô! Cam đoan sẽ khiến những kẻ hại cô, ai nấy đều không được chết tử tế!”

Ngay khi ý nghĩ này lóe lên, nàng cảm thấy lòng mình thư thái.

Một nữ tử cúi chào nàng, biến mất vào trong hư không.

Đúng lúc này, một giọng nói khác vang lên: “Công tử, trước đừng vội đánh! Theo tiểu nhân thấy, cô nương áo đỏ này cũng khá xinh đẹp, không bằng thưởng nàng ta cho chúng tiểu nhân, để chúng tiểu nhân cùng nhau vui vẻ.”

Chu công tử to ha ha, vỗ bả vai tùy tùng: “Tiểu tử ngươi khá lắm! Nói rất có lý, nếu đã như vậy, cô nương này thưởng cho các ngươi!”

Bỗng có người trong đám đông đứng ra: “Giữa thanh thiên bạch nhật, người dám gϊếŧ người giữa phố? Còn có vương pháp hay không?” Người này mày kiếm mắt sáng như sao, da trắng, đôi mắt sâu như hồ nước sâu ngàn năm.

Hắn nhìn Chu công tử, ánh mắt đầy phẫn nộ.

“Ta còn tưởng là nhân vật anh hùng gì, muốn đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân! Hóa ra là một tiểu bạch kiểm nha?” Chu công tử quay đầu chỉ vào Tu La đang hấp hối trên mặt đất, sau đó giơ ngón tay cái lên chỉ vào mình.

“Nhớ kỹ mặt của bổn công tử, sau này ở thành Trường An gặp phải bổn công tử thì đi đường vòng. Bổn công tử nói muốn ai canh ba chết, Diêm Vương cũng không lưu lại đến canh năm!”

Gã chỉ ngược vào công tử trẻ tuổi vừa ra mặt thay cho Tu La: “Đánh cho ta! Đánh chết luôn tên này cho ta!”

Thấy thủ hạ của Chu công tử sắp đặt tay lên vai của vị công tử trẻ tuổi, Tu La cuối cùng cũng khôi phục lại tinh thần. Vừa rồi bị bắn chết lửa giận xen lẫn với thù hận còn sót lại của Tu La trong sách, tuôn ra như nước sông cuồn cuộn.

Để có thể ẩn nấp trong các băng đảng tội phạm, nàng đã phải chịu đựng sự nhạo báng và ánh mắt khinh bỉ của người khác. Khi đi ngang qua nhà thậm chí không dám nhìn cha mẹ mình, chỉ sợ mang đến tai họa và cái chết cho cha mẹ.

Ẩn nấp trong nhiều năm, nàng không hề bị phát hiện. Nhưng sau khi nàng chuyển chứng cứ phạm tội cho tổ chức, thì bị bắn chết ngay lập tức, điều này chứng tỏ rằng có kẻ phản bội trong tổ chức!

Nàng không dám tưởng tượng, sau khi nàng chết, liệu những kẻ sát nhân đó có lần theo manh mối tìm ra cha mẹ của nàng hay không?

Lo lắng cho cha mẹ, hận thù bọn tội phạm, cộng thêm nỗi đau và sự không cam lòng của Tu La trong sách, tất cả trộn lẫn vào trong lòng nàng.