Xuyên Sách Làm Đệ Nhất Nữ Nha Dịch

Chương 1: Trọng sinh xuyên sách

Tu La nhắm chặt hai mắt, cảm thấy toàn thân đau khắp nơi.

Chẳng lẽ sau khi trúng đạn, khắp cả người đều đau ư?

Nàng thuộc bộ phận bí ẩn trong nước, chịu trách nhiệm về tình báo. Trước kia xâm nhập vào thế lực tội phạm mấy năm, tìm được chứng phạm tội của bọn chúng.

Tối nay nàng sẽ gửi về bằng chứng phạm tội, nàng đang nằm nghiêng trên giường trong khách sạn chờ mệnh lệnh tiếp theo của tổ chức. Trong lúc nhàm chán thì lục tìm được quyển sách trong phòng sách, tựa sách là “Đệ nhất nữ nha dịch”.

Nhân vật chính của cuốn sách này tên là Tu La, thu hút sự quan tâm của nàng.

Nhưng mới xem được một nửa, bỗng một viên đạn từ xa bắn trúng cô đang nằm trong khách sạn...

“Đánh cho ta! Đánh chết cho ta! Dám ngăn cản Chu công tử của chúng ta? Công tử của chúng ta nhìn trúng cô nương ở Xuân Phong Lâu, muốn kéo cô nương ấy ra ngoài, liên quan gì đến ngươi hả, con tiện nhân kia?”

Nàng cảm giác như trên người bị đá mấy cái, ai đó vừa đá nàng vừa chửi. Tu La mở to mắt, vô cùng khϊếp sợ nhìn xung quanh.

Đây là đâu? Nàng bị bắn rồi mà? Theo lý thì nên ở trong bệnh viện chứ? Dù không ở trong bệnh viện, cũng phải nằm trên giường khách sạn, sao có thể ở cái nơi cổ xưa này?

Quần áo mà đám đông mặc trên người rõ ràng không phải ở hiện đại, điều này khiến nàng hoang mang không hiểu gì hết.

Đang đóng phim ư?

Không đúng! Không đúng!

Nàng nghe thấy có người gọi Chu công tử: “Ngươi cũng chỉ là thứ mạng tiện! Chu công tử của chúng ta là người thế nào? Hôm nay bị ngươi va chạm, sau này nào còn mặt mũi lăn lộn ở Trường An? Há chẳng phải con chó con mèo nào cũng dám đến tìm công tử của chúng ta gây chuyện ư?”

Chu công tử? Chẳng phải là nhân vật xuất hiện trong quyển sách “Đệ nhất nữ nha dịch” mà nàng đã xem đấy ư?

Tu La khϊếp sợ mở to hai mắt!

Bên tai văng vẳng giọng nói của Chu công tử.

“Còn không mau đánh chết cho ta? Nếu hôm nay để ả sống, sau này ai cũng có thể khinh thường ta? Hôm nay nếu lão tử không gϊếŧ một hai người, để xem sau này còn ai dám coi thường ta nữa không?”

Tùy tùng nhao nhao nịnh hót: “Công tử, ngài yên tâm đi. Nữ nhân này dám phá hỏng chuyện tốt của công tử, bọn tiểu nhân nhất định sẽ không để ả còn sống rời khỏi thành Trường An.”

Lúc này, bên ngoài có người thấp giọng bất bình: “Người bị các ngươi đánh chính là nha dịch của huyện Trường An, là nhân vật có tiếng tăm, tên là Tu La! Nếu các ngươi đánh chết thật, nha môn sẽ không bỏ qua đâu.”

Chu công tử nhìn về phía đám đông, vẻ mặt dữ tợn: “Ai nói đó? Dám bước ra không? Có tin bổn công tử đánh gẫy chân của ngươi không?”

Sau khi lời của Chu công tử thốt ra, đám đông bỗng nhiên yên lặng, trên mặt nhiều người hiện lên vẻ sợ hãi.

Chu công tử? Tu La khϊếp sợ.

Đây không phải là người đã bắt nạt Tu La trong sách đấy sao? Chu công tử này chẳng phải quý công tử gì cho cam, mà là một gã lưu manh cải trang. Gã cố ý bức bách cô nương của Xuân Phong Lâu trước mặt Tu La, khơi dậy lòng hào hiệp của Tu La.