Ái Ý Quyển Quyển

Chương 1

1.

Trong lúc Thi Hiền đang khẩn trương nhìn mấy ngón tay của bản thân, thì Phương Mục cũng vừa tắm xong bước ra.

Vốn là Thi Hiền đã ngẩng đầu, nhưng vừa nhìn thấy khăn lông quấn trên hông Phương Mục, lập tức lại cúi đầu, bộ dạng giống như đà điểu tự bảo vệ mình.

Nếu không phải thấy được hai bên tai y đều thành màu phấn hồng, Phương Mục còn cho rằng mình bị cậu ghét.Hắn đi tới bên Thi Hiền, xoa xoa đầu của cậu, nói: "Ngủ đi."

Thi Hiền có chút mờ mịt, đối phương mua cậu, không phải là vì muốn cậu bồi hắn ngủ sao?

Nhưng hình như, việc này cũng là đi ngủ nha.

Thi Hiền rất ngoan ngoãn thuận theo, đem hai cánh tay vòng qua vai của Phương Mục, sau đó được Phương Mục bế lên.

Phương Mục khều khều mũi y: "Cục cưng thật ngoan."

Khuôn mặt Thi Hiền từ từ đỏ lên: "Tôi

không phải là cục cưng."

Cậu năm nay đã hai mươi hai tuổi rồi.

.

2.

Sáng sớm hôm nay, Thi Hiền vẫn như trước ngồi quán tiếp khách.

Cậu là hệ ăn cỏ vô cùng đáng yêu, bình thường luôn có thể hấp dẫn không ít nữ khách.

Chỉ có điều, hôm nay có chút khác biệt.

Nhân phụ trách cậu vẻ mặt khẩn trương: "Thi Hiền, Thi Hiền."

"Ừ?"

Nhân viên thoạt nhìn càng thêm khẩn trương: "Đợi lát nữa sẽ có một khách đến, cậu liền tiếp đãi hắn."

Dứt lời, liền đi mất, sau đó còn vẫy vẫy tay: "Tiểu Ý, dẫn cậu ấy đến phòng trang điểm."

Khi vị khách kia tới, liền nhìn thấy Thi Hiền được trang điểm thành một cô thỏ, đang có chút khϊếp sợ nhìn hắn.

.

3.

Thi Hiền hướng về vị khách kia vươn tay, để hắn kéo chính mình đứng lên, một mặt dựa theo Tiểu Ý nói, để khách nhân nhìn thấy giày cao gót của mình: "Màu đỏ."

Thi Hiền cố ý bày ra tư thế quơ quơ chân, chẳng ngờ khách nhân kia vừa thấy, cả khuôn mặt cũng đều u ám xuống.

Thi Hiền nhẹ nhàng len lén lui về sau một bước. Từ nhỏ cậu đã sợ những người có sắc mặt âm trầm.

Người khách nhân này chính là Phương Mục.

Phương Mục đen mặt kéo người đi trở về, đem hết toàn lực quên đi cặp chân thẳng tắp thon dài trong đầu.

Hắn híp híp mắt, thoạt nhìn có chút nguy hiểm, dọa đến con thỏ con nào đó cũng co rụt lại. Phương Mục thở dài, hắn xoa xoa khuôn mặt thỏ con: "Động tác này ai dạy cậu?" Mê người đến vậy, làm cho người thầm mến cậu thật lo lắng.

Thi Hiền cắn cắn môi: "Là chị Tiểu Ý. Nàng nói như vậy anh sẽ thích." Cậu sẽ không nói cho tên mặt đen này biết động tác cắn môi hiện tại của cậu cũng là do chị Tiểu Ý dạy đâu, cậu cực kỳ nghĩa nghí nha!

Phương Mục dừng một chút, thật ra thì hắn quả thật rất thích.