Nhóc Con Trùng Đực Kỳ Lạ

Chương 1

Lịch Tinh Tú năm 3851 ngày mùng 9 tháng 10, là ngày Trùng tộc ra đời, vào ngày này toàn bộ Trung tộc đều sẽ cuồng hoan chúc mừng.

Ở trong một ngày lễ thịnh đại như vậy, cơ hội gặp được những trùng đực cao quý hiếm thấy sẽ tăng lên rất nhiều. Nhóm trùng cái cũng sẽ tỉ mỉ chau chuốt cách ăn mặc vào ngày này, sau đó sẽ mang ra hết những công huân thành tựu và tài phủ mà mình đã tự dốc sức làm suốt bao nhiêu năm để hi vọng vào ngày này có thể tìm được một vị hùng chủ.

Buổi chiều 2 giờ 31 phút, ở trang viên Ngải Nhĩ Hãn, ngoại trừ người hầu ra thì chỉ có một trùng cái bốn tuổi tên là Quyền Phiền, bởi vì là trùng cái nên cậu ta không thể theo họ của hùng phụ, chỉ có thể theo họ của phụ thư, ngày mà cậu phá xác hùng phụ ban thưởng cho cậu một chữ Phiền làm tên.

Hôm nay hùng phụ mang theo phụ thư và các thư phụ mang trùng đi ra ngoài, còn anh trai trùng cãi thì đang phải ở bên ngoài bận rộn công việc của mình, chỉ có cậu ta bởi vì quá nhỏ nên vẫn để ở nhà.

Quyền Phiền trùng cái bốn tuổi cũng không vì chuyện này mà buồn bã, ngược lại còn có chút cao hứng, trong nhà đều không có trùng, cậu cũng không cần sợ sẽ bị đánh mảng khi làm chuyện sai.

Cậu đi thẳng vào Dục Đản thất, nhón chân lên dùng đôi mắt mở to màu xanh sẫm nhìn em trai trong rương Dục Đản, khuôn mặt nho nhỏ ra vẻ vững vàng.

Cậu vừa muốn em trai phá xác ra chơi đùa cùng cậu, lại hơi không muốn em trai ra ngoài, do dự hồi lâu giống như đã đưa ra được quyết định gì đó, cậu vươn cái tay ngân nhỏ ra võ vỗ rương Dục Đản, "Em đừng phá xác nhé, hùng phụ rất đáng sợ, ông ấy sẽ gọi các trùng khác đến đánh em đấy, em nhìn đi."

Nói xong, cậu kéo tay áo lộ ra vết sẹo trên cánh tay, trên cánh tay nho nhỏ là tổn thương mới chồng lên tổn thương cũ, nhưng tổn thương hơi mới còn hiện ra tơ mẫu bầm tim nhìn vô cùng dọa trùng.

Cậu mở to đôi mắt to màu xanh sẫm, trên mặt không có cảm xúc gì, "Thư phụ nói tổ chất thân thể của trùng cái bọn anh chỉ cần nhịn một chút là sẽ hết đau, nhưng kỳ thật vẫn đau khủng khϊếp."

"Thư phụ nói bởi vì có phụ thư mà tình hình nhà chúng ta mới ổn được như vậy. Em không biết phụ thư đúng không? Phụ thư chính là thư quân của hùng phụ, còn của hùng phụ cũng sẽ gọi thư quân là phụ thư, phụ thư là thượng tướng rất lợi hại, ông ấy có một trùng cái non tên là Quyền Diêm, là anh cả của chúng ta. Nhưng mà từ đó đến giờ anh chưa từng gặp anh ấy bao giờ, còn có một trùng trứng nữa ở trong rương Dục Đản suốt hai năm mà còn chưa phá xác."

"Em nhìn đi, chính là cái này đó." Tiểu Quyền Phiền vừa nói vừa đi tới một rương Dục Đản khác, nhón chân lên nhìn, nhưng vừa nhìn xong thì toàn thân đều ngây dại, miệng nhỏ chậm rãi biến thành hình chữ O.

Chỉ thấy, trong rương Dục Đản, có một quả trứng màu trắng sữa đã vỡ ra, bên trong một nửa vỏ trứng khá là lớn kia là một con trùng non nho nhỏ trắng trắng mềm mềm.

Trùng non rất nhỏ, chỉ lớn hơn cánh tay của cậu một chút, uốn éo bên trong vỏ trứng nhìn vừa nho nhỏ lại vừa đáng yêu. Sợi tóc mỏng như lông tơ màu đen dân vào khuôn mặt, đôi tay nho nhỏ nằm chặt thành năm đầm đặt ở bên cạnh khuôn mặt đang ngủ say.

Quyền Phiền nhìn khuôn mặt trùng non trắng non x rồi lại sở lên trùng văn trên mặt mình, con mắt tinh lớn hơn.

Trùng đực non!

Một giây sau khi kịp phản ứng, cậu nên những bước chân nhỏ mà ngăn chạy thẳng về gian phòng, tìm cái chung đoan mà thư phụ để ở nhà rồi dùng hai tay dâng lên chạy trở về Dục Đán thất.

Cậu lại lần nữa nhón chân lên nhìn em trai trùng đực non ở trong rương Dục Đản, phát hiện cậu bé đã tỉnh, đang mở to đôi con mắt màu xanh lam nhìn về phía câu.

Trước tiên, Quyền Phiền thở nhẹ lại, cậu sợ sẽ hù dọa em trai trùng đực, trên sách nói trùng đực non là trùng non yếu ớt nhất, một khi không chú ý thì sẽ sinh bệnh phải nằm viện, nếu nghiêm trọng thậm chí còn sẽ chết.

Mặc dù cậu cảm thấy hùng phụ cao lớn không hề có chút nhỏ yếu nào, nhưng mà em trai trùng đực non trước mắt này thì nhìn thật là nhỏ!

"Suỵt." Quyền Phiền đặt ngón tay dọc trên môi, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nói, "Em đừng khóc cũng đừng sợ, anh sẽ gọi phụ thư trở về."

Nhóc con bên trong vỏ trứng là khí linh nhưng vừa mới sinh ra linh trí thì đã bị hủy đi bản thể, nhìn về phía phát ra âm thanh. Trước mắt mông lung như có một tầng sương mủ làm nỏ không nhìn rõ bất cứ thứ gì cả, nó chỉ có thể hả to miệng phát ra mấy tiếng "A a ~ " nho nhỏ.

Quyền Phiền trừng mắt nhìn, giọng của em trai trùng đực nghe thật là mềm mại!

Tỉ lệ đực cái ở trùng tộc cách nhau vô cùng lớn, bởi vì lúc trùng đực non sinh ra có thân thế cực kì yếu, sống sót chỉ chiếm một nửa, cho nên Quyền Phiền lúc xuất sinh đến bây giờ lần đầu tiên nhìn thấy nhóc con trùng đực như vậy.

Không hề giống trùng đực non yếu ớt, thân thể trùng cái non vô cùng khỏe mạnh, có thể nói là sinh vật thuộc hàng mạnh nhất vũ trụ, vừa mới phá xác đã có thể lặn lộn đánh bò, một tháng sẽ có thể đi và nói chuyện trôi chảy, khoảng năm tháng là sẽ có thể vui chơi, chạy nhảy khắp nơi.

Tiểu Quyền Phiền hiện tại đã là học sinh lớp cuối cấp của học viện con non, qua hai năm nữa là cậu sẽ có thể tiến vào khu vực trường tiểu học của học viện Lan Tư.

Hôm nay bởi vì là ngày mà toàn bộ Trùng tộc hạ sinh nên các học viện đều cho phép nghỉ một ngày nên cậu mới có thể ở nhà.

Cậu dùng dôi tay nhỏ vỏ vỏ cái ngực nho nhỏ, trong lòng cảm thấy thật may mắn, cũng may mình ở nhà, nếu không sẽ không có trùng nào biết được em trai trùng đực phá xác, chờ quản gia phát hiện nói không chừng em trai trùng đực đã bị cảm rồi.

Trên yến hội, Quyền Chử vừa nhận được thông tin của Vân Lai thì đã lập tức kết nối, ông biết máy truyền tin của Vân Lai đã được đưa cho trùng cái non nhỏ nhất trong nhỏ, sau đó sẽ được mặc định, cứ xảy ra chuyện gì thì sẽ gọi diện thoại cho ông.

Sau khi trùng cái gả cho trùng đực, bất luận là thư hậu hay là thư quân thì tất cả tài sản đều thuộc về hùng chủ, không được tự tiện sử dụng.

Đây cũng chính là lý do vì sao Vân Lai không thể phối một cái chung đoan cho nhóc con trùng cái của mình.

Sau khi kết nối thông tin, ông liên nhìn thấy một khuôn mặt nhỏ trước video, Quyền Phiên trừng mắt nhìn, "Phụ Thư."

Quyền Chử gật đầu, "Ửm, có chuyện gì?"

Trùng cái không có tư cách mang theo họ của hàng phụ, cho nên tất cả trùng non của hùng chủ đều đi theo họ của thư quân là ông.

"Phụ thư, trùng trứng của người đã phá xác rồi.”

Quyền Chử sửng sốt một chút, nhớ tới cái quả trúng trứng mà cứ cách một đoạn thời gian ông đều đi xem xét, quả trùng trứng kia đã hai năm rồi không phá xác, trùng y đã nói với ông là quả trứng này có tỷ lệ rất cao là sẽ không thể phá xác nối, chỉ là ông không cam tâm nên vẫn dặt nó ở trong rương Dục Đản chăm sóc thật tốt, không ngờ nó lại phá xác thật.

"Còn là một nhóc con trùng đực đó!" Quyền Phiền nói xong liền nhón chân đưa camera về phía nhóc con trùng đực đang ở trong rương Dục Đản.

Thấy rõ nhóc con mềm mềm nho nhỏ trong video, Quyền Chử lập tức đứng lên, không hề đế ý đến những ánh mắt kinh ngạc ở chung quanh đang nhìn qua, một dôi mắt màu đỏ sậm gắt gao nhìn chăm chăm vào nhóc con trùng đực trắng trắng nộn nộn trong video.

Ông cẩn thận quan sát trùng đực non trong video, nó có một mái tóc màu đen giống ông và một đôi mắt màu xanh thắm giống như hùng phụ của nó.

Quyền Chử lúc này không cách nào hình dung được tâm tình của mình, không giống với những trùng cái từ khi xuất sinh chưa từng được nhìn thấy trùng đực, ông sinh ra trong một gia tộc trung đẳng có một hùng phụ, đồng thời sau khi thành niên không lâu thì đã có hùng chủ.

Từ nhỏ đến lớn, những việc mà ông trải qua đã nói cho ông biết, trùng đực là thứ trùng cuồng vọng tự đại ngu xuẩn, tàn bạo, còn trùng cái trong mắt bọn ông chỉ là một thứ muốn gϊếŧ chết thì sẽ có chút phiền phức.

Ông cũng không có hảo cảm với trùng đực, nghĩ đến việc trùng đực non này sau khi lớn lên cũng sẽ trở thành cải dạng kia thì nỗi kinh ngạc vui mừng lúc đầu tràn vào trong lòng chậm rãi nhạt dần đi.

Trùng đực đối với Trùng tộc mà nói là một sinh vật rất quan trọng.

Bọn chúng là những con trùng từ lúc sinh ra đã được các trùng cái ở Trùng tộc ghi thề bảo hộ.

Ở trong lịch sử của Trùng tộc chưa từng có án lệ trùng cái nào làm tổn thương đến trùng đực.

Vụ tai nạn ngàn năm trước khiến cho trùng đực vốn rất ít đã giảm mạnh, nếu không phải thể chất trùng cái bởi vì chuyện đỏ mà xảy ra cải biến khiến cho hai con cái cũng có thể kết hợp để sinh ra trùng non thì toàn bộ Trùng tộc đã sớm tiêu vong ở trong dòng chảy lịch sử rồi.

Vị thượng tướng lạnh lẽo cứng rắn này chắp hai bàn tay nhuốm máu vô số ở sau lưng, lẳng lặng nhìn trùng đực non nhỏ yếu ở trong video, bên trong đôi mắt màu đỏ sậm lưu chuyển đủ loại suy nghĩ, ông nghĩ, trùng đực non này có lẽ chính là cơ hội của ông.

Một cơ hội giúp ông không bị tước đoạt tự do, trói buộc ở nhà.

Bên cạnh, Ngải Nhĩ Hãn Đức Lạp đang há mồm đón lấy hoa quả mà thư hầu đút cho, thấy bộ đảng Quyền Chủ mất bình tĩnh như thế thì liền nhíu mày. Thư quân này tính cách luôn luôn lạnh nhạt thận trọng, biểu hiện mất kiểm soát như thể hắn là đã xảy ra chuyện gì đó rồi.

Trong mắt của ông mang theo chút ghét bỏ nhưng mà cũng chưa đến mức nổi giận, lạnh giọng đặt câu hỏi, "Chuyện gì vậy?"

Lấy lại tinh thần, Quyền Chử xoay người hành lễ, "Thật xin lỗi, hùng chủ, em kích động như vậy là bởi vì trùng trứng đã phá xác."

Nghe xong lý do của ông, đôi mắt màu xanh da trời của Ngải Nhĩ Hãn Đức Lập lập tức lóe lên một tia mất kiên nhẫn. Quả trùng trứng của Quyền Chử, ông cũng biết, hai năm không phá xác theo lý thuyết thì đã là trứng chết, không ngờ bây giờ lại có thể phá xác.

Ông lười biếng nhếch mi mắt lên, hiển nhiên là rất bất mãn đối với câu trả lời vừa rồi, đôi môi nhếch lên một cái, "Trở về thì đến Hình Lâu lĩnh năm mươi roi đi."

Thư hầu nghe vậy lập tức biển sắc, nhưng sau đó lại vội vàng cúi đầu để giảm đi cảm giác tồn tại của mình, chỉ sợ hùng chủ hứng lên cũng quay ra thưởng roi cho bọn họ.

Roi của Hình Lâu rất đặc biệt, mỗi một cái đánh xuống đều mang đến cảm giác đau đớn thấm từ da đến xương thực sự không dễ chịu, dù thể chất của trùng cái rất tốt thì cũng không thể chịu nổi.

Lông mày Quyền Chử không nhúc nhích dù chỉ là một chút, giọng nói lạnh lẽo cứng rắn truyền ra, "Hùng chủ, là trừng đực non"

Không khi yên lặng trong vòng một giây, Ngải Nhĩ Hãn Đức Lạp sau khi thông suốt được câu chuyện thì lập tức đứng lên, cảm xúc hết sức kích động, "Trùng đực non? ! !"

Phải biết ông đã trông mong trùng đực non từ rất lâu rồi, đáng tiếc, tuy trong năm mươi năm ông không ngừng cưới thư hầu và mua thư nô, sinh hạ hơn ba mươi trứng thành công phá xác hai mươi ba con nhưng không có một con trùng đực non nào cả.

Quyền Chử gật đầu một cái, tiến lên mở video trên chung doanh cho ông nhìn.

Ở bên kia video, Quyền Phiền biết là hùng phụ muốn nhìn, bèn cố gắng nhón chân giơ chung đoạn lên.

Trong video, trùng đực non trắng trắng mềm mềm an tĩnh nằm ở bên trong vỏ trứng, ánh mắt nhìn về phía video, dường như đã thấy anh trai đang cố gắng giơ chân lên, nó cũng uốn cong ngón tay, phát đi một tiếng "A ~ " thiếu tự tin.

Nghi Như Hãn Đức Lạp che ngực lui lại một bước, đồng tử màu xanh thầm mở to, trong đầu đều là suy nghĩ, trùng đực non này thật sự quá là đáng yêu!

Lúc này, ông không để ý đến gì được nữa, mang theo một đồng thư hầu phần phật rời đi.

Sau khi trở lại trang viên, cũng không thèm để ý một đám trùng mà đi thẳng về phía Dục Đản thất, đương nhiên, không có bất kỳ trùng cái nào dám vọt tới ngăn cản hùng chủ và thư quân.

Sau khi hùng phụ và phụ thư trở về, tiểu Quyền Phiền Liền đi dọc theo góc tưởng đến bên cạnh thư phụ của mình rồi kéo tay thư phụ.

Văn Lai đưa tay sờ lên đầu của cậu. "Làm tốt làm."

Thân thể trùng đực vốn vô cùng yếu ớt, quản gia trong nhà lại không có tư cách tới gần rương Dục Đán, nếu như chờ hùng chủ tham gia xong yến hội trở về thì trung đực non sợ là sẽ gặp phải vấn đề không mong muon.

Hùng chủ vốn đã trông mong trùng đực non nhiều năm, nếu trùng đực non này xảy ra chuyện gì thì dám trùng bọn họ cũng sẽ không có ngày sống dễ chịu.

Cũng may, anh đã để Quyền Phiền ở lại trong nhà, càng may mắn hơn là Quyền Phiền dã lén lút chạy tới nhìn em trai rồi mới phát hiện được trùng đực non đã phá xác.

Ở bên cạnh thư phụ, Quyền Phiền hoạt bát hơn rất nhiều, đôi mắt nhỏ của cậu cong lên, nói bằng giọng tự hào, "Thư phụ, em trai trùng đực non ngoan lắm ạ!"