Sau khi uống một ly sữa đêm qua thì sáng ngày hôm sau, quan hệ giữa An An và Mặc Tuệ rõ ràng đã thân thiết hơn rất nhiều. Ngay cả khán giả trong khu phát sóng trực tiếp cũng phát hiện ra điều đó.
[Mọi người có cảm thấy rằng Mạc Tuệ đối với An An hình như không lạnh nhạt như trước không?]
[Tuy rằng hai người vẫn ngồi cùng một chỗ mắt to trừng mắt nhỏ, nhưng Mạc Tuệ rốt cuộc cũng biết phải chăm sóc bạn nhỏ. Sáng sớm còn nấu cho bé hai quả trứng gà, còn có một ly sữa nữa.]
[Cái này có dinh dưỡng gì? Con tôi mỗi ngày phải ăn hai quả trứng, một bánh trứng gà và một bát...]
[Mẹ đứa nhỏ lầu trên đừng tìm cảm giác tồn tại nữa, không ai để ý con nhà cô ăn cái gì đâu.]
【Tất cả mọi người đều chú ý nhóc con buổi sáng ăn cái gì, chỉ có tôi phát hiện hôm nay trạng thái tinh thần của Mạc Tuệ tốt hơn rất nhiều sao?]
Khu vực phát sóng trực tiếp rất náo nhiệt nhưng bàn ăn trong nhà thì tương đối yên tĩnh.
Mạc Tuệ không có thói quen ăn sáng, cô pha cho mình một ly cà phê đen, vừa định giúp An An bóc trứng gà thì phát hiện ra bé con cái gì cũng biết, bàn tay nhỏ bé gõ trứng gà, từng miếng từng miếng vỏ trứng gà đều có thể bị bé gỡ xuống.
Đã lâu rồi Mạc Tuệ không chuyên tâm vào một việc như vậy. Một tay cô chống cằm, lặng lẽ nhìn An An. Đứa trẻ ăn một miếng trứng và uống một ngụm sữa, lộ ra vẻ hài lòng.
Khi cô nhận ra rằng quá trình như vậy thực sự là thứ mà bác sĩ Lâm gọi là "cảm giác chữa lành khi giảm tốc độ sống", cô sững người một lúc. Lúc ấy là cô không tốt, là cô ấy không ở bên con suốt, khi đó con gái mới có ba tháng tuổi cô đã quay lại đoàn làm phim.
Thậm chí cô còn không nhìn thấy mặt của đứa bé lần cuối. Cô như vậy, có tư cách gì mà chữa khỏi cho mình? Mạc Tuệ nhanh chóng khôi phục vẻ mặt thờ ơ.
Rất lâu sau đó, không riêng gì khán giả trong phòng truyền hình trực tiếp mà ngay cả An An cũng có thể nhìn ra, tâm tình Mạc Tuệ không tốt. Không biết chuyện gì đã xảy ra nên bé chỉ đi theo Mạc Tuệ, dựa theo thẻ nhiệm vụ mà tổ chương trình nhét đã nhét qua để làm nhiệm vụ. Nhưng điều kỳ lạ là mặc dù tình trạng của Mạc Tuệ rất tệ nhưng hiệu quả tổng thể của chương trình mà do gia đình này thể hiện lại không hề giảm sút.
Một lớn một nhỏ sống cùng nhau một cách tự nhiên, hài hòa như hai mẹ con thực sự. Mạc Tuệ không tuyên truyền nên vì vậy người hâm mộ giúp cô tuyên truyền, người hâm mộ cô không chỉ đăng các bài viết về hai mẹ con thần tiên mà còn tạo các gói biểu tượng cảm xúc của Mạc Tuệ và An An ghép lại với nhau. Lần này đến lượt những người qua đường kinh ngạc, tổ chương trình từ đâu tìm được một đứa trẻ giống Mạc Tuệ đến như vậy?
……
Ở cùng Mạc Tuệ ngày thứ hai, An An càng ngày càng thích cô. Trước khi đến gia đình này, bé con đã nghe chị nhân viên nói rằng chương trình này nhằm giới thiệu đến khán giả cuộc sống chân thực nhất của một gia đình ba người. Bố thực tập đến ngày mai mới về nhà, nhưng An An cũng đủ vui vẻ rồi. Bởi vì ở chung với mẹ thực tập, cũng có thể khiến bé cảm nhận được cảm giác có nhà. Mạc Tuệ cũng không biết An An đang suy nghĩ gì. Nếu biết, cô sẽ cảm thấy đứa trẻ này quá dễ thỏa mãn. Những gia đình khác đối xử với mấy đứa bé, chắc chắn sẽ không cư xử lạnh nhạt như cô.
Đang lúc cô nghĩ như vậy, tổ chương trình gửi tới một nhiệm vụ mới. Hàng xóm của cô là Khương Lâm cùng Tần Phong đã chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn và mời hai nhóm khách khác đến nhà của họ. Mạc Tuệ đặt thẻ nhiệm vụ xuống, nhìn về phía An An vẫn chưa biết gì về chuyện này. Muốn cô mang theo một đứa bé đến nhà người lạ sao? Thật khó xử.
Mà cùng lúc đó, trong khu vực bình luận sôi sục.
[Cặp đôi ngốc nghếch kìm nén cả đêm, cuối cùng không kìm nén nổi mà tung chiêu lớn!]
[Thật không dễ dàng, màn ảnh này để cho hai người bọn họ cọ đi.]
[Tính cách ba đứa trẻ rất khác nhau, lúc chơi cùng nhau chắc chắn sẽ rất náo nhiệt.]
[Chẳng lẽ không ai chờ mong Mạc Tuệ ở chung với hai nhóm khác sẽ như thế nào sao? Sẽ không phải vẫn là giữ thái độ cao thượng này đi!]
[A a a, muốn xem!]