Diễn Cảnh Giường Chiếu Phải Làm Thật

Chương 4: Hỏi han

Bọn họ đều là diễn viên chuyên nghiệp, một khi rời khỏi máy quay cũng chỉ là quan hệ đồng nghiệp.

Nam diễn viên ngồi bên cạnh cô. Trên người anh vẫn toả ra hormone sau vận động.

“Vừa rồi cảm giác thế nào? Có khỏe không?” Anh hỏi.

Lâm Tử Nguyệt cảm thấy ngại. Vừa rồi tuy là đóng phim, nhưng phản ứng sinh lý của cô lại là thật.

Cô biết mình chảy rất nhiều nước, cũng đã kêu đến khàn khàn giọng.

“Ừm, vẫn ổn.” Cô ngượng ngùng nói.

“Vừa quay rất tốt, hai người đều vất vả rồi.” Đạo diễn đi tới nhận xét.

“Vừa rồi có làm cô đau không?” Đạo diễn đi rồi, nam diễn viên ghé sát vào Lâm Tử Nguyệt, nhẹ giọng nói.

“Vừa rồi có chút mất khống chế, có lẽ tôi không chú ý khống chế lực.” Anh giải thích nói.

“Tôi…… tôi uống thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên không cảm thấy đau.” Lâm Tử Nguyệt nói.

Nam diễn viên gật đầu, đứng trong chốc lát, sau đó rời đi.

Lâm Tử Nguyệt trợ lý Tiểu Đào chạy tới giúp nàng mặc quần áo.

“Thế nào? Làʍ t̠ìиɦ cùng Tống Trì cảm giác thế nào?” Tiểu Đào nhiều chuyện hỏi.

“Ngày mai em làm cùng anh ấy thử xem.” Lâm Tử Nguyệt gõ trán Tiểu Đào.

Tiểu Đào cười hì hì: “Ngày mai cũng không phải em ra trận, ngày mai chị phải cùng ba anh ấy làʍ t̠ìиɦ kìa.”

“Cái gì?” Lâm Tử Nguyệt cả kinh.

“Này, chị quên à. Ngày mai chị có cảnh giường chiếu với ba Chu Hành, Chu tổng của bất động sản Long Đằng.”

À đúng đúng, Lâm Tử Nguyệt hoảng sợ, xém chút cho rằng cô phải cùng người ba ở hiện thực của Tống Trì làm chứ.

Xuyên qua một thời gian rồi nhưng cô vẫn chưa hoàn toàn thích ứng.

Cảnh ngày mai là một cảnh dụ dỗ gian da^ʍ.

Khi con trai cùng bạn gái nhỏ điên loan đảo phượng không biết trời đất là gì trong biệt thự, đúng lúc đó Chu tổng cũng đi tới biệt thự.

Hắn nghe thấy tiếng động trong phòng ngủ, đi qua thì thấy hai chân thiếu nữ có làn da trắng nõn giống như sứ trắng quấn quanh eo chàng trai, phát ra tiếng rêи ɾỉ thống khổ lại vui thích.

Cô nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt nhỏ đỏ hồng, biểu cảm mê say.

Chàng trai trên người cô thảo phạt hết lần này tới lần khác, đâm cho cặρ √υ' cô lay động.

Tiếng chàng trai kêu rên cùng tiếng rêи ɾỉ yêu kiều của cô gái quanh quẩn trong phòng ngủ.

Bọn họ không hề chú ý, ngoài cửa phòng ngủ có một người đàn ông áo vest phẳng phiu, sắc mặt lạnh lùng đang đứng.

Chu tổng đứng ở cửa nhìn trong chốc lát, sau đó lặng lẽ rời khỏi biệt thự.

Nhưng sau khi rời đi, dù là ở đâu, cho dù hắn đang làm gì, họp hành cũng thế, lái xe cũng thế, tắm rửa cũng thế, mở mắt hay nhắm mắt, đều là cơ thể trắng nõn của thiếu nữ cùng tiếng rêи ɾỉ ê ê a a ưm ưm a a kia.