Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi

Chương 16.1: Khoảng cách

Cuối tuần sở dĩ không liên lạc với cô là bởi vì Caesar không cách nào phán đoán được trạng thái hiện tại của Grace là như thế nào, anh cũng không thích làm chuyện không nắm chắc.

Anh cần phải tự mình xem xét, giống như lần anh bay từ Nhật Bản trở về trong đêm.

Đợi đến thứ Hai, khi anh nhìn thấy cô.

Chắc hẳn cô đã coi anh là một người đàn ông ngoài mặt thì nghiêm túc, nhưng bên trong lại lén lút ong bướm.

Cô muốn giữ khoảng cách với anh.

Caesar lại đợi.

Đợi đến khi cô tan làm, canh thời gian cô vừa về đến nhà liền gửi cho cô một tin nhắn.

Theo lời cô nói, từ hôm nay trở đi, do bận rộn công việc, tần suất nói chuyện sẽ giảm xuống.

Grace nói chuyện khéo léo, cũng không nói tạm thời đừng liên lạc với cô.

Nhưng cô biết, không thể nào anh không hiểu được.

Cô cũng không muốn C biết chuyện đó, cô cần thời gian để tiêu hóa nó.

Trong phòng làm việc, Caesar ngồi trên ghế sô pha xem tin tức qua điện thoại, nhưng anh cũng không để cô đợi quá lâu.

C: Được rồi.

Anh chỉ nói hai từ, bởi vì anh không biết mình có thể nói gì khác ngoài "Được rồi".

Anh không nên biết giữa Grace và Caesar đã xảy ra chuyện gì, cũng không có lý do gì để cảm thấy có gì đó không ổn, đặc biệt là cô đã đưa ra yêu cầu một cách long trọng như vậy, anh không thể không tôn trọng hay không đồng ý.

Một cảm giác mơ hồ, mất kiểm soát mà Caesar không muốn thừa nhận lại trỗi dậy trong người anh, phải chăng khi đoạn phim đầu tiên kết thúc, lẽ ra anh nên dứt khoát chấm dứt mối quan hệ này.

Anh đã đánh giá thấp ảnh hưởng của Grace đối với anh, và đánh giá quá cao sự kiềm chế của anh đối với Grace.

Trong văn phòng rất yên tĩnh, ngoài hành lang cũng không thấy ai.

Caesar hỏi James về danh sách sắp xếp chỗ ở đầy đủ, toàn đội ngoại trừ Caesar và những tay đua được bố trí từ tầng tám đến mười hai, Grace ở tầng tám, còn anh ta ở tầng mười sáu.

Cô đặt phòng càng xa anh càng tốt.

Caesar ngồi bất động trên sô pha, chống khuỷu tay lên đầu gối, khẽ mím môi.

Anh biết bây giờ chắc chắn không phải lúc nghĩ đến những chuyện này, anh còn nhiều việc quan trọng hơn phải làm, nhưng cuối tuần qua anh vẫn luôn trong trạng thái cáu kỉnh mơ hồ, cho đến hôm nay khi nhìn thấy Grace.

Cô đã đến đây một chuyến, để rồi trút bỏ hết những bực bội lắng đọng trong lòng anh.

Caesar cho mình mười phút để nghĩ về Grace.

Anh không định trực tiếp nói với Grace rằng anh là C, bởi vì kết nối được thiết lập trên Internet không được mạnh, để mối liên hệ tình cảm sâu sắc hơn cần có sự tiếp xúc thân thể, vì vậy anh không chắc rằng Grace sẽ không tức giận bỏ đi sau khi biết sự thật.

Nhưng bây giờ, anh đã mất kết nối để tìm hiểu suy nghĩ của Grace từ Internet, cô đã lên kế hoạch không nói cho anh biết về điều đó.

Bằng cách nào đó, Caesar biết, Grace không muốn chủ nhân rời bỏ cô, đó là một điều tốt.

Nhưng mặt khác, Caesar ước rằng anh có thể nói chuyện với Grace một cách tự nhiên ngoài đời thực, giống như anh đã làm vào thứ Sáu tuần trước.

Nhưng hiện tại, cô nói, họ cần giữ khoảng cách.

Hơi thở của Caesar trở nên nặng nề và chậm chạp trong sự im lặng, anh đang cẩn thận suy nghĩ và tập trung phân tích.

Anh nghĩ, có lẽ anh cũng nên đợi cho đến khi trận đấu đầu tiên kết thúc.

Anh hiện tại thật ra không thích hợp đi giải quyết những chuyện này, hơn nữa Grace đưa ra yêu cầu đối với anh ở một mức độ nào đó là chuyện tốt, anh cần chuyên tâm cho đội xe, không thể có bất kỳ phân tâm nào.

Trên bàn trà, đồng hồ báo thức trong điện thoại vang lên, đã mười phút rồi.

Caesar quyết định, giống với Grace, tạm thời gác vấn đề này sang một bên, chờ cuộc đua xe đầu tiên kết thúc, anh sẽ tìm ra biện pháp giải quyết vấn đề.