Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi

Chương 15.1: Lose Lose (1)

Nằm trên giường trong phòng ngủ không bật đèn.

Trần Tư Nhung bắt đầu bị chứng đau nửa đầu.

Tuy nhiên, cô không thể cứ như vậy không suy nghĩ gì mà chìm vào giấc ngủ được.

Cô uống say.

Cô coi Caesar là chủ nhân của mình.

Nếu xét theo là ai chủ động. . . . Thì chính cô đã xâm phạm Caesar . . . . .

Tuy nhiên, anh cũng không từ chối.

Nhưng cho dù anh không từ chối, điều đó không có nghĩa những gì cô làm là đúng.

Có phải cô là loại ... lừa đảo trong pháp luật không?

Nhưng lúc đó cô say xỉn mà.

Nhưng cô lại là người nhất quyết mời anh vào nhà, chủ nhân cũng không yêu cầu cô mời Caesar vào nhà trong lúc say.

Làm sao bây giờ? Tâm trí cô rối bời.

Trần Tư Nhung vùi mặt hoàn toàn vào trong chăn.

Cô cũng lặp lại rất nhiều từ "Chủ nhân".

Caesar hẳn cũng hiểu rõ, cho dù anh không phải người trong giới này, nhưng ít nhiều chắc cũng nghe nói qua.

Tại sao anh không hỏi cô nhiều hơn?

Tại sao anh không nhắc nhở cô?

Cô uống say, nhưng nếu là một chính nhân quân tử thì sẽ không làm thế với cô, họ sẽ rời đi thay vì bế cô lên bồn rửa mặt, tát vào môi âʍ ɦộ của cô và bảo cô cao trào trước mặt anh.

Trừ khi, trừ khi anh không phải là một chính nhân quân tử.

Chỉ vì anh mặc vest, không có nghĩa anh nhất thiết phải là một người đàn ông tốt.

Hơn nữa, những người có địa vị và xuất thân như họ, có lẽ cũng đã quen với việc nhìn thấy đủ loại phụ nữ lao vào vòng tay mình.

Thế nên, anh sẽ cho rằng Trần Tư Nhung cũng là một trong những người phụ nữ đó.

Giả vờ say, đưa anh về nhà dưới chiêu bài mời anh một cốc cà phê.

Sau đó quyến rũ anh.

Vì vậy, Caesar cũng thuận nước đẩy thuyền mà làm theo.

Cảm xúc đối với Caesar trong nháy mắt chuyển từ tội lỗi sang tức giận, Trần Tư Nhung cảm thấy nếu thực sự tính kỹ lỗi lầm thì Caesar chiếm tỷ lệ nhiều hơn.

Nhưng giây tiếp theo, trái tim của Trần Tư Nhung đã hoàn toàn bị chiếm giữ bởi một cảm xúc khác - sự phản bội.

Xem Caesar như một đối tượng của những tưởng tượng tìиɧ ɖu͙© đã được chủ nhân cho phép, nhưng chủ nhân chưa bao giờ đề cập đến điều đó với người khác.

Đúng là một số Sub và Doms có thể có nửa kia của mình nếu cả hai đồng ý, nhưng chủ nhân đã hỏi cô ngay từ đầu rằng cô có người yêu chưa.

Nó cho thấy chủ nhân quan tâm đến vấn đề này.

Nhưng hiện tại làm sao bây giờ?

Trong lòng Trần Tư Nhung rối bời, chỉ mới nghĩ đến việc làm sao đối mặt với Caesar đã khiến cô đau đầu rồi, hiện tại cô còn phải nghĩ nên nói như thế nào với chủ nhân.

Đêm đó Trần Tư Nhung không thể ngủ ngon.

Trong giấc mơ, cô nhìn thấy mình ngồi trên bồn rửa mặt từ một góc rất cao.

Caesar đứng trước mặt cô, anh ăn mặc chỉnh chu, cô thì lộ ngực, hai chân dang rộng.

Mỗi lần anh tát cô, khuôn mặt cô lộ rõ

vẻ vui mừng tột độ, những tiếng rêи ɾỉ đau đớn kèm theo vô số tế bào căng ra khắp người, từng ngón chân duỗi thẳng trong không trung.

Có đôi khi, anh nâng lòng bàn tay lên, chất lỏng của cô còn dính vào lòng bàn tay anh, và khi anh kéo nó ra, nó tạo thành một cây cầu trong suốt giữa các kẽ tay anh.

Nhưng từ đầu đến cuối, ngón tay anh chưa từng tiến vào trong cô.

Cho dù, cô sớm đã mở rộng chờ đón.

Khi tỉnh dậy đã là trưa thứ bảy, Trần Tư Nhung cử động cơ thể, cảm thấy đùi đau nhức và môi âʍ ɦộ sưng tấy.

Cô chạm vào nó, cũng cảm nhận được sự mát lạnh trên chiếc qυầи ɭóŧ.

Cô ghét Caesar.

Ngay cả trong mơ, cô cũng đã bắt đầu cao trào vì anh.

Nhưng Trần Tư Nhung đã đưa ra quyết định.

Hai ngày cuối tuần, chủ nhân không gửi một tin nhắn nào.

Trần Tư Nhung đã làm công tác tư tưởng và bình tĩnh đi làm vào sáng thứ Hai tuần sau.

Biết cô là người trong giới đó thì sao, kỹ thuật của anh cũng không phải của những cậu bé ngây thơ, có khi còn ngông cuồng hơn cả cô.

Và Trần Tư Nhung chỉ cần tìm ra một điều.