Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi

Chương 11.1: Loạn nhịp

Cuộc đua đầu tiên của mùa giải năm nay được tổ chức tại Albert Station ở Melbourne (một thành phố của Úc) vào giữa tháng Ba.

Đầu tháng 3, đoàn đội đã tổ chức một cuộc họp đầu mùa giải.

Tất cả các thành viên trong đội tập trung tại đại sảnh của công ty, chật cứng người, tất cả vây quanh Caesar đang đứng ở trung tâm.

Anh mặc một bộ đồ vest màu xanh đậm, phát biểu một bài diễn thuyết dài khoảng 10 phút trước mặt mọi người.

Trong đám người thỉnh thoảng truyền đến tiếng xì xào bàn tán, vô số ánh mắt nhìn về phía Caesar, hoặc nghi ngờ hoặc quan sát, sau khi Caesar đến, toàn bộ đoàn xe đã được lau dọn và sắp xếp lại, mọi người đều chịu áp lực cao hơn so với trước đây.

Caesar cũng đã nói rõ vào ngày đầu tiên đến đội Ferrari, rằng giới hạn ngân sách chắc chắn sẽ được sử dụng nhiều hơn cho việc cải tiến xe đua và tay đua, điều này có nghĩa là đội không thể dư thừa nhân sự, và mỗi bộ phận đều phải chuẩn bị tốt cho kế hoạch cắt giảm biên chế.

Ít nhân viên hơn, đồng nghĩa với nhiều áp lực hơn.

Bây giờ là thời điểm mùa giải mới sắp bắt đầu, mọi người đang chờ đợi kết quả của cuộc thi năm nay, rất nhiều người đều mong chờ được xem trò hề của Caesar, bọn họ không thích chàng thanh niên đảm nhận vị trí quản lý này, cũng không thích áp lực và khủng hoảng mà Caesar mang đến.

Cuộc họp kéo dài trong thời gian ngắn, cuối cùng Caesar tuyên bố thứ sáu này sẽ là Casual Friday, mọi người có thể ăn mặc tùy ý để đi làm, chiều tan làm sớm, Caesar đặt một quán bar đắt tiền nhất Modena, mời mọi người trong đội, như một sự ăn mừng trước khi bắt đầu một mùa giải mới.

Thứ sáu cùng ngày, bầu không khí trong văn phòng thật dễ chịu và hài hòa, từ sáng James đã dựng “lều” trong phòng đồ uốn để tán gẫu với nhiều người khác.

Trần Tư Nhung biết mình chỉ là một thực tập sinh, cô không thể thư giãn hay lơi lỏng vào lúc này, trong văn phòng của bộ phận PR, cô là người duy nhất vẫn đang soạn thảo một bản mẫu cho những tình huống khẩn cấp sau khi cuộc thi bắt đầu.

Cô đã nghiên cứu tất cả các trường hợp khẩn cấp cần có phản hồi chính thức trong các cuộc đua F1 trong 5 năm qua, sau đó tổng hợp các đoạn trích từ bảng so sánh quan hệ công chúng của mỗi đội trong năm đó rồi sửa đổi chúng.

Hôm nay mọi người đều không có tâm trạng làm việc, Trần Tư Nhung nhân cơ hội này làm một số bài tập về nhà của riêng mình.

Trong phòng trà thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười nói vui vẻ, Caesar đi qua cửa, chào hỏi mọi người, uống một ly cà phê rồi rời đi.

Với những bước đi vững chắc, anh bước đến cửa văn phòng của bộ phận quan hệ công chúng.

Trong phòng làm việc trống trải, ánh mặt trời rực rỡ và ấm áp chiếu qua cửa sổ trong suốt từ trần đến sàn, bên trong vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng gõ phím của Trần Tư Nhung.

Ngày Casual Friday, thay vì áo sơ mi và váy như mọi lần, cô mặc một chiếc váy đen toàn thân.

Hai dây áo ôm lấy đôi vai gầy của cô, thân váy được cắt may khéo léo, chỉ dài trên đầu gối.

Dưới gầm bàn, lộ ra đôi giày cao gót màu đen của cô.

Chiếc áo khoác màu nâu của cô treo trên giá ở văn phòng khác, bên cạnh còn có một chiếc khăn quàng cổ màu đen.

Trần Tư Nhung ngẩng đầu lên với vẻ căng thẳng vô cớ.

Thấy Caesar đang đứng ở cửa, tay cầm tách cà phê nhìn cô.

Trái tim của Trần Tư Nhung đột nhiên ngừng đập, cô nhanh chóng ngừng gõ, muốn đứng dậy và hỏi Caesar rằng anh có đang tìm cô không.

Nhưng Caesar xua tay và bảo cô ngồi tại chỗ.

Lúc này anh đã cởϊ áσ vest ra, ống tay áo sơ mi trắng được gấp gọn hai lần trên cánh tay thon dài mà hữu lực.

Anh đặt cốc cà phê lên bàn của Trần Tư Nhung, dùng giọng điệu dễ nghe nói: "Sao cô không trò chuyện với các đồng nghiệp khác ở bên ngoài?"

Trong phòng làm việc yên tĩnh rộng rãi, cửa cũng mở toang.

Trần Tư Nhung cảm thấy hơi lo lắng vì những thứ liên quan đến tìиɧ ɖu͙©, nhưng những suy nghĩ đó đã bị Trần Tư Nhung dập tắt ngay lập tức, hiện giờ đang ở công ty, và anh là sếp của cô ngay lúc này.

Cô cần phải chuyên nghiệp và tiếp tục chăm chỉ làm việc.

Chủ nhân bảo rằng anh tin Caesar sẽ không đối xử tệ với bất kỳ nhân viên chăm chỉ nào của mình.

Thật thần kỳ, những lời của chủ nhân đã ăn sâu vào trái tim của Trần Tư Nhung.

Lần nữa nhìn về phía Caesar, Trần Tư Nhung trở nên bình tĩnh hơn một chút.

Cô khẽ mỉm cười với Caesar, nói: “Hôm nay tôi không có nhiều việc lắm, chỉ tranh thủ sắp xếp tài liệu PR của tất cả các đội trong năm năm qua, sau đó tôi định viết một bản mẫu về phản hồi PR theo các trường hợp khẩn cấp khác nhau, như vậy khi mùa giải bắt đầu, tôi nghĩ mình sẽ tự tin hơn một chút."

Caesar nhìn màn hình máy tính của cô.

Anh đứng ở bên phải Trần Tư Nhung, cánh tay trái của anh tự nhiên đặt ở phía bên trái lưng ghế của cô.

Caesar hơi cúi người, gần như bao vây Trần Tư Nhung.

Trần Tư Nhung cứng người tại chỗ, cơ thể như bị đóng băng.

Caesar lăn chuột, tài liệu trong máy tính chậm rãi trượt xuống, suy nghĩ của Trần Tư Nhung rất khó có thể hoàn toàn tập trung.

Vì anh ở quá gần.