[Ồ đúng rồi, không phải nói hôm nay có hai cặp sao? Vậy còn một đứa bị sót lại thì phải làm sao? ]
[ Sợ quá, nếu cái camera này bị phát hiện không phải sẽ phải trả giá bằng mạng sống tươi đẹp của mình nữa đấy. ]
Màn hình lại hiện lại một lời nhắn.
[Tiểu Trạch phải làm theo lời nhắc để đi tìm phòng đồ chơi của các bạn nhỏ khác.]
Màn hình lập tức có người đáp lại: [Thật mong chờ, bạn nhỏ số năm vừa mở cửa liền phát hiện bên trong có bạn nhỏ khác, có khi nào sẽ tái mặt không đây ha ha ha.]
Tổ đạo diễn vắt óc để làm cho màn tương tác rầm rộ trở nên thú vị hơn, để tránh một lát nữa khi chương trình thực sự bắt đầu, khán giả trong phòng livestream sẽ bỏ chạy hết vì thấy các bạn nhỏ đang ngủ.
Năm chiếc xe đậu ở các góc phố khác nhau, mỗi một bạn nhỏ đều sẽ có một người quay phim đi theo sau, người quay phim cho Cố Tiểu Trạch sẽ khởi động kỹ năng mới “ẩn mình trong đám đông” để cố gắng không bị phát hiện.
Để an ủi nhân viên của mình, Đường Minh thậm chí còn tăng lương gấp ba lần cho người quay phim này.
Vất vả rồi.
Người quay phim đi theo đang ngồi bên ngoài một quán trà sữa nào đó, giả vờ không có việc gì đặt ống kính lên bàn, nhắm ngay chỗ chiếc xe số năm đang đỗ.
Không lâu sau, bà Cố đã đuổi Cố Tiểu Trạch - người đang bị buộc phải đeo một chiếc đồng hồ theo dõi điện thoại nhỏ trên tay đi xuống.
"Hôm nay mẹ có hẹn đi làm thẩm mỹ, cũng sắp đến giờ rồi, con tự mình đi tìm chú và dì mà mẹ nói đi, họ ở gần đây, mẹ làm xong sẽ quay lại tìm con."
"Đi theo định vị của chiếc đồng hồ, có nghe thấy không?"
"Cố Tiểu Trạch?"
“Con lại muốn đi sửa lỗ tai rồi phải không hả, Cố Tiểu Trạch.” Bà Cố nghiến răng nghiến lợi.
Cố Tiểu Trạch thản nhiên đáp lại một tiếng, hôm nay cậu ta vẫn mặc một chiếc áo khoác bóng chày nhỏ, làm bằng chất liệu hơi cứng, đeo một chiếc kính râm mát mẻ, rất nổi bật trên đường phố.
Cậu cúi đầu nhìn định vị, hoàn toàn không biết rằng mẹ đã gắn một chiếc micro không dây trên vạt áo khoác của cậu.
Bên kia, Ly Ly vừa mới tỉnh cũng được Hướng Hiểu Ảnh bế xuống xe, Tiểu Thời Ly dụi mắt ở bên đường, buồn ngủ nhìn mẹ mình ở trong xe.
Hướng Hiểu Ảnh không yên tâm dặn dò vài câu: "Ly Ly phải nhớ những gì mẹ đã dạy tối qua, có biết không?"
Ly Ly gật đầu: "Ly Ly nhớ rồi ạ."
Ly Ly phải tìm một bạn nhỏ mà có thể dễ dàng nhìn thấy trong đám đông.
"Sắp xếp xong hết chưa?" Đường Danh cúi đầu hỏi bộ đàm, tiếng rè rè vang lên một hồi rồi người ở đầu dây bên kia trả lời ngay: "Năm bé khách mời đều đã được sắp xếp vào đích đến, tất cả đều đang chú ý vào bảng chỉ đường rồi."