Hướng Hiểu Ảnh khom người nhìn camera: “Không sao.”
Ly Ly ngẩng mặt như thể không hiểu lặp lại lời của mẹ: “Không sao ạ?”
Hướng Hiểu Ảnh tiện tay đặt camera lên cái bàn bên cạnh, khom người xoa đầu Ly Ly: “Đúng vậy, không sao.”
Ly Ly hoang mang nói: “Nhưng Ly Ly làm sai rồi.”
Hướng Hiểu Ảnh cười: “Ly Ly chỉ cần không bị thương thì không sao, đồ bị hỏng rồi có thể sửa được.”
Tiểu Thời Ly ngây ra, chần chừ một lúc rồi gật đầu.
Đồ bị hỏng cũng có thể sửa lại.
Thời Ly lặng lẽ ghi nhớ câu nói của mẹ trong lòng.
Hướng Hiểu Ảnh liên hệ với tổ đạo diễn, bỏ cái camera bị Ly Ly làm rơi hỏng ra, sau đó lắp lại cái mới.
Ly Ly bị đưa xuống tầng một ngồi trên sô pha, không lâu sau thấy cửa nhà mở ra, có mấy anh chị lạ lẫm bước vào.
Tiểu Thời Ly yên lặng quan sát, ánh mắt tò mò, cậu bé vừa tỉnh dậy đã thấy trong phòng khách đột nhiên có thêm mấy cái camera, thấy nó còn di chuyển theo mình.
Ly Ly yên lặng chớp mắt: “Mẹ ơi, nó nhúc nhích kìa.”
Hướng Hiểu Ảnh giải thích cho Ly Ly đây là gì, cậu bé lại hỏi tiếp: “Mẹ ơi, sao trong nhà mình có nhiều camera thế? Để xem Ly Ly sao?”
Dù trở thành trẻ em nhưng Thời Ly vẫn nhớ thường thức sinh hoạt cơ bản hàng ngày, đương nhiên cũng biết cái thứ đen thui này.
Tiểu Thời Ly cho rằng sau này cậu bé không phải đến nhà trẻ nữa, ở trong nhà người lớn cũng không yên tâm nên chuẩn bị thiết bị giám sát.
Hướng Hiểu Anh ngạc nhiên: “Đúng, là để xem Ly Ly.”
Ly Ly tưởng mình đoán đúng rồi, nhưng Hướng Hiểu Ảnh lập tức vẫy tay với cậu: “Ly Ly lại đây chào hỏi các anh chị phía sau nào.”
Chào hỏi?
Các anh chị phía sau hả?
Ly Ly ngơ ngác nhìn ra sau camera, thấy bức tường trắng, cậu lắc đầu: “Phía sau đâu có người đâu.” Tiểu Thời Ly sợ mình nhìn nhầm, nghiêm túc mở to mắt: “Mẹ nói anh chị ở đâu ạ?”
Sóng bình luận…
[Ở đây! Ở đây! Ly Ly! Chị ở đây này!]
[Dì cũng ở đây!]
[Còn anh trai nữa.]
Hướng Hiểu Ảnh không nhịn được đùa Ly Ly: “Ngay trước mặt con đó.”
Ly Ly hoang mang lặp lại: “Trước mặt Ly Ly ạ?”
Khi thấy mẹ khẽ gật đầu, Thời Ly chần chừ nhìn không khí trước mặt, sau đó thăm dò giơ bàn tay nhỏ lắc lư trong không khí: “Các anh chị buổi chiều vui vẻ, iem là Ly Ly.”
Căng thẳng sẽ dễ nói không rõ chữ.
Sóng bình luận nhiệt tình trả lời…
[Ha ha ha ha Ly Ly ngơ thật á, thật sự chào hỏi với không khí luôn.]
[Sao có thể ngoan thế cơ chứ!]
[Muốn thay chị Ảnh đùa giỡn cậu bé ha ha ha ha.]
Hướng Hiểu Ảnh buồn cười.
Tiểu Thời Ly kịp phản ứng, chậm rãi hỏi: “Mẹ lừa Ly Ly ạ?”
Hướng Hiểu Ảnh phủ nhận: “Đương nhiên mẹ không lừa Ly Ly rồi.” Bà nói rồi mở điện thoại ra bấm vào tổ trực tiếp chương trình, nhấn vào phòng phát trực tiếp số một của bà và Ly Ly.