[A a a đúng là chị Ảnh rồi!]
[Sao không có ai hết vậy!]
[Đúng đấy, bọn nhóc trong mấy phòng trực tiếp khách đều đang chào hỏi với camera rồi.]
[Chính xác, trừ số 5.]
[Tôi sang phòng số 5 nhìn một cái đã thất bại trở về.]
[Đừng nhắc đến người khác trong phòng trực tiếp của chị Ảnh, kiên nhẫn chờ đợi là được.]
Ngay sau đó, cảnh tượng trên màn hình thay đổi, Hướng Hiểu Ảnh xuất hiện trước ống kính, bà khom người để camera nhắm thẳng vào mình: “Buổi chiều tốt lành, Ly Ly còn đang ngủ, mọi người kiên nhẫn chờ một chút nhé.”
Giọng của bà hờ hững nhưng nghe không bị công nghiệp quá, sóng bình luận cũng đã quen.
[Ly Ly là ai thế?]
[Chữ Ly nào thế?]
[Đứa nhỏ của chị Ảnh à?]
Hướng Hiểu Ảnh nói: “Là chữ Ly có ba chấm thủy phía trước, năm nay vừa tròn ba tuổi.”
[Nên một năm chị Ảnh không có hoạt động gì là thật…]
[Không hiểu lắm, sao lại không muốn công bố?]
[Chắc chị Ảnh không muốn cho Ly Ly xuất hiện trong ống kính, cứ tập trung vào chương trình thôi.]
Hướng Hiểu Ảnh vừa giới thiệu xong, cảnh tượng trong camera lại thay đổi, từ máy quay trong phòng khách chuyển sang cảnh trong phòng của Ly Ly.
Căn phòng trẻ em trong camera trông cực kỳ ấm áp, trang trí thiên về màu ấm nhẹ nhàng, giấy dán tường màu vàng, tủ gỗ trắng đầy những nét vẽ nguệch ngoạc, chỗ dễ va chạm cũng đã được bo tròn lại.
Trên chiếc giường trẻ em cao bằng nửa người lớn có một cái bọc nho nhỏ.
Camera zoom sát lại gần, khán giả dần thấy rõ cảnh tượng trên giường.
Mái tóc đen của cậu bé rối tung vì ngủ, nửa khuôn mặt vùi vào chiếc chăn lông, tay nắm hờ để bên mặt, vì mũi bị chăn che lại nên gò má cũng đỏ ửng.
Vừa nhìn đã thấy đang ngủ say.
Sóng bình luận lập tức bùng nổ thành sóng lớn.
[Cứu với! Tôi sinh con không đau luôn!!!]
[ A a a dễ thương quá! Đáng yêu quá đi mất!]
[Không có vương pháp gì cả, không ai quản lý thật sao? Sao chị Ảnh lại sinh ra một figure thế này?!]
[Nhóc thiên sứ, dì hôn một miếng, hi hi hi hi]
[Nhỏ quá, cảm giác có thể hôn chụt một cái.]
[Hu hu tôi có thể ngắm Ly Ly ngủ cả đời, sao lông mi cậu bé dài thế…]
Lông mi của cậu bé tóc đen vừa tròn vừa cong, sau khi zoom ống kính lại, thiết bị thu âm còn phát trực tiếp tiếng thở khe khẽ, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào cục bột đang ngủ ngon lành trong phòng.
Cậu như thể bị quấy rầy, vùi mặt vào sâu trong chăn, vô thức cọ mặt.
Lông mi của cậu bé dần run lên, Ly Ly nhanh chóng mở mắt ra, đôi mắt đen tròn long lanh như ngọc lưu ly, còn lấp lánh ánh nước khi vừa tỉnh dậy.
Cậu buồn ngủ chớp mắt nhìn.
Ly Ly là nhóc ngoan không ngủ nướng.
Cậu đứng dậy, ngồi trên giường ngơ ngác không kịp phản ứng cũng không nhúc nhích, sau đó khẽ ngáp một cái.