Đồng Đội Heo Mỗi Ngày Đều Bị Lật Xe

Chương 9: Trường học nội trú

Trần Lâm Viễn thấy Bạch Vấn Hạ chọn ở ký túc xá cũ, quyết định chủ ý tỏ vẻ mình cũng muốn qua đó, nhìn như là cậu ta muốn ôm đùi Trịnh Hoàn nhưng thực tế là Bạch Vấn Hạ mới là lão đại đùi vàng chân chính của cậu tạ!

Còn lại sau cùng thì rút thăm chọn ra được một người đàn ông đeo mắt kính tên là Vương Liêu cùng đi với bọn họ. Còn ba người còn lại thì vui vẻ trở về ký túc xá mới, rốt cuộc có đối lập mới có cảm giác hạnh phúc.

Nhóm người đi về phía ngôi trường cũ ở giữa sương mù bởi vì khung cảnh quá mức kinh khủng, mọi người không ai nói được một lời, chỉ cảnh giác quan sát xung quanh, sợ có quỷ hồn nào đó đột nhiên xuất hiện.

Trên thực tế, lợi dụng thời gian đi đường Trịnh Hoàn đã mở ra thương thành, không chút do dự dùng 100 tích phân mua một đạo cụ.

"Bùa hộ mệnh: đạo cụ sơ cấp, thời gian hiệu quả là một giờ sau khi sử dụng. Cao nhất là có thể chống đỡ lệ quỷ sơ cấp. Tác dụng phụ: Nếu sau khi xé đôi chỉ giữ một mảnh, chắc chắn sẽ tạo ra hiệu quả hấp dẫn lệ quỷ, xin hãy sử dụng cẩn thận. Nếu trên người có hai mảnh nhỏ bùa hộ mệnh, thì có thể đạt được tác dụng hộ thân."

Không sai, Trịnh Hoàn cho dù phải trả giá 100 tích phân, đêm nay mạo hiểm cũng nhất định phải gϊếŧ chết tên Bạch Vấn Hạ có định ước số bất ổn này.

"Có cái này, Bạch Vấn Hạ nhật định sẽ không sống quá đêm nay!"

Bên kia, Bạch Vấn Hạ thoạt nhìn run bần bật, trên thực tế cũng mở ra thương thành, rốt cuộc sau khi có phần thưởng 100 tích phân, cậu cũng có thể mua ít đạo cụ rồi.

"Này trường học cũ thoạt nhìn đúng là rất u ám, nhưng mình thật sự là quá đen, rất khó bảo đảm lần này nhất định sẽ xảy ra chuyện, cần phải có ngoại lực trợ giúp một chút."

Sau khi Bạch Vấn Hạ lướt xem một hồi, ánh mắt dừng lại trên bùa hộ mệnh Trịnh Hoàn vừa mới mua, sau đó nhìn đến tác dụng phụ của bùa hộ mệnh trong lòng lập tức mừng như điên, trực tiếp chọn mua!

"Có cái này, mình sẽ không sợ phải sống qua đêm nay!"

Dưới ánh sáng của đèn pin, mọi người từ từ tiến về dãy nhà cũ của trường.

Đi qua thao trường lầy lội, những gì hiện ra trước mặt họ là bốn tòa nhà nhỏ đổ nát, cửa sổ đều được bịt kín bằng những thanh gỗ, và một số kẽ hở thỉnh thoảng lọt ra ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy được. Cách đó không xa là cánh cổng sắt ra vào khu nhà dạy học, lúc này cũng đã được khóa chặt.

Ai cũng không dám thở mạnh, sợ sẽ quấy rầy sự tồn tại nào đó ở đây.

Trịnh Hoàn ngược lại thờ ơ, từ trong cuốn sổ ghi chép anh ta đã nhìn ra, bình thường không có yêu ma nào bên trong khu học cũ... Dù sao, nơi này vốn là nơi phong ấn của lệ quỷ cấp cao nhất, chỉ cần hơi thở của lệ quỷ vẫn tồn tại thì quỷ hồn sẽ không tới gần.

Đó là lý do tại sao anh ta rất tin tưởng rằng đêm đầu tiên ở đây là an toàn.

Sau khi đi vòng qua phía hông của tòa nhà, có thể mơ hồ nhìn thấy một tòa nhà ký túc xá hai tầng thấp bé trong mưa, với ánh sáng yếu ớt lóe lên một trong những khung cửa. Rõ ràng, đây là nơi họ sẽ sống đêm nay.

Tình hình ký túc xá này tốt hơn mọi người tưởng tượng, ngoại trừ tường ẩm thấp và đồ đạc cũ kỹ, trông giống nó như một ký túc xá bốn người bình thường, ngay cả chăn nệm cũng được chuẩn bị sạch sẽ…

Nhìn thấy đèn có thể sáng lên, chỗ vệ sinh cũng có, mấy người liền miễn cưỡng an tâm. Sau khi thu dọn vội vàng, cả người kiệt sức ngã xuống giường, Trịnh Hoàn còn đặc biệt tìm cái giường bên cạnh Bạch Vấn Hạ nên đi chen chúc với Tiểu Trần.

Đến thời gian tắt đèn, căn phòng lập tức tối đen.

Tất cả mọi người đều nín thở, không ai dám ngủ thật. Tiếng mưa gió bên ngoài, tiếng cành cây va vào cửa sổ, tất cả vào giờ phút này đều có vẻ quỷ dị .

Theo thời gian trôi qua, bọn họ không khỏi càng ngày càng buồn ngủ, mí mắt trên dưới bắt đầu đánh nhau.

Thấy gần đến nửa đêm, Bạch Vấn Hạ lập tức xé phù hộ thân thành hai nửa, cho mình dùng một nửa.

Động tác của cậu rất cẩn thận, góc nhìn của người xem trực tiếp đều là ở trên trời nên hoàn toàn không nhìn thấy được chuyện gì xảy ra.

Phù hộ thân phát huy tác dụng rất nhanh, Bạch Vấn Hạ lập tức cảm thấy trong người ớn lạnh như thể bị lệ quỷ thăm dò, ớn lạnh xung quanh thậm chí thấm vào tận xương tủy, cậu lập tức trở nên hưng phấn: "Phù hộ thân này hiệu quả nhanh quá!"

Cậu không tin thời gian và địa điểm thích hợp như vậy mà đêm nay lệ quỷ này vẫn chưa xuất hiện!

Trên cầu thang của ký túc xá mới, một bóng người gầy gò và đen kịt đang từng bước leo lên. Những hạt mưa không ngừng nhỏ xuống từ cơ thể nó, rơi xuống đất lại hóa thành máu tươi.