Dục căn thô tráng dữ tợn kia, từng chút một tiến vào, đem huyệt khẩu Chân Úc căng ra đến không thể tưởng tượng được.
Cô ngơ ngác nhìn côn ŧᏂịŧ màu đỏ tươi xâm phạm tiểu huyệt của cô, hình ảnh quá mức trực quan, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến trong đầu cô như có cái gì đó đang tan vỡ.
Quang cảnh nơi kết hợp phi thường da^ʍ mĩ, Chân Úc như rơi vào trong chảo dầu, cả người bị chiên rán ửng đỏ nóng bỏng.
Vòng eo tinh tráng của Thẩm Thanh Hiên chậm rãi luật động, mang theo sự quyết tâm.
Thịt non trong tiểu huyệt bị dươиɠ ѵậŧ của anh nghiền ma từng chút một, nếp nhăn ở giữa từng tấc bị vuốt phẳng.
Cảm giác tê tê dại dại từ tiểu huyệt leo lên trái tim Chân Úc.
Đôi mắt cô long lanh, lông mi khẽ run, đôi môi đỏ mọng đang mím chặt khẽ mở ra, tiếng rêи ɾỉ nhẹ nhàng không kìm được thoát ra từ trong cổ họng.
Thẩm Thanh Hiên nhìn khuôn mặt ửng hồng của Chân Úc, anh rất hưởng thụ bộ dáng động tình này của cô.
Dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt lặng lẽ không một tiếng động tràn lan ngoài, ở bên trong côn ŧᏂịŧ thọc vào rút ra rất thoải mái.
Không còn là sự cọ xát khô khốc đau đớn giống như trước đây, âʍ ɦộ cũng đủ trơn trượt, làm anh cảm nhận được niềm vui của tình ái, cá nước thân mật.
Thẩm Thanh Hiên cảm thấy mỹ mãn với kɧoáı ©ảʍ khi thọc vào rút ra, anh dứt khoát khiêng hai chân Chân Úc đặt lên vai, đôi tay chống bên cạnh người cô, cúi đầu gặm cắn hai vυ' đong đưa trên dưới theo động tác của anh.
Chân Úc chưa từng thử qua động tác khó như vậy, có chút sợ hãi, nhưng tư vị dưới thân quá thoải mái, làm cô nhịn không được phối hợp với động tác của Thẩm Thanh Hiên.
Anh dùng sức va chạm, chín nông một sâu, đem tiểu huyệt cô thao lộng đến long trời lở đất.
Hai tay Chân Úc gắt gao nắm chặt chăn dưới thân, tiếng rêи ɾỉ từ yết hầu tràn ra, một tiếng so với một tiếng càng thêm quyến rũ ngọt ngào.
Đầṳ ѵú của cô bị Thẩm Thanh Hiên ngậm lấy, anh hút, liếʍ, gặm cắn, đem nó yêu thương đến sưng đỏ lên.
Hai nơi mẫn cảm trên dưới đồng thời được anh “Chiếu cố”, Chân Úc không chịu nổi việc thừa hoan, rất nhanh đã cao trào.
Trong đầu giống như có pháo hoa nở rộ, theo sau là sự trống rỗng.
Bước lêи đỉиɦ du͙© vọиɠ, cảm giác của ngũ quan đều biến mất, trong vài giây cô giống như không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, chỉ có tiếng tim đập của chính mình.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch…
Nhảy kịch liệt, phảng phất muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực.
Trong mắt cô có nước mắt sinh lý, khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, ưỡn người đưa ngực vào trong miệng Thẩm Thanh Hiên.
Thân thể cô dường như không còn là thân thể của cô nữa, mà là vật dẫn du͙© vọиɠ, muốn thông qua cô để leo lên đủ loại kɧoáı ©ảʍ.
Bụng dưới thình thịch nhảy lên, mị thịt trong đường đi kịch liệt co rút lại, dữ dội xoắn chặt côn ŧᏂịŧ.
Chân Úc cao trào khi tiểu huyệt một chút trở nên dị thường khẩn trí, gắt gao cắn côn ŧᏂịŧ.
Thẩm Thanh Hiên trầm eo phát lực, tiếp tục di chuyển.
Mạnh mẽ cắm vào, sau đó khó khăn rút ra, chọc đến huyệt thịt non mềm không ngừng phát run.
Hành vi của anh làm kéo dài cao trào của Chân Úc, quả thực muốn đem cô bức đến điên.
Nhận thức của cô về cao trào chỉ dừng lại ở ký ức mơ hồ sau khi say rượu tối qua.
Có chút ấm áp, có chút thoải mái, ướt dầm dề, một loại cảm giác mơ hồ, lại không thể nói chi tiết rõ ràng.
Nhưng hôm nay cô đang thanh tỉnh, Thẩm Thanh Hiên mang cô đến cao trào, cô thật sự có thể cảm nhận được.
Giống như một con cá sắp chết trong vũng nước khô cạn, từng ngụm từng ngụm há mồm thở dốc, cảm giác gần chết làm nó tuyệt vọng vùng vẫy cái đuôi, muốn một lần nữa quay về vòng ôm của dòng nước.
Cảm giác khi tựa như con cá sắp chết, bất lực, tuyệt vọng, rồi lại cực độ khát vọng có nước.
Sau sự thoải mái cực hạn là cảm giác mất mát hư không cực hạn.
“Thẩm… Thẩm Thanh Hiên…”
Chân Úc vươn một tay về phía Thẩm Thanh Hiên, hy vọng anh có thể giúp mình.
Thẩm Thanh Hiên bắt được tay cô, hôn lên mu bàn tay cô vài cái.
Anh cười, vui vẻ giống như đứa trẻ được cho kẹo.
“Tiểu Úc, anh nói rồi em sẽ thích.”
Anh làm càng thêm ra sức, côn ŧᏂịŧ thô cứng đem mị thịt cứng đờ một lần nữa thao đến mềm mại.
Chỗ hoa tâm chảy ra một lượng chất lỏng ấm áp.