Đây là lần đầu tiên Thẩm Thanh Hiên nhìn thấy bộ dáng động tình của Chân Úc.
Giống như một con thiên nga trắng mỹ lệ cao quý, vươn cao cổ, mở rộng đôi cánh vui sướиɠ vùng vẫy trong nước, khuấy động mặt nước.
“Ô ô… Khó chịu, giúp giúp em…”
Cảm giác ở tiểu huyệt làm Chân Úc không khỏi mở miệng cầu xin.
Cô uống say, dỡ xuống phòng bị vốn có, thể xác và tinh thần đều được thả lỏng, không còn nhiều gánh nặng tâm lý, khuất phục trước du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất.
Thân thể cô cực kỳ mềm mại, xuân thủy dưới thân tràn lan như vỡ đê.
“Muốn anh giúp em như thế nào?”
Thẩm Thanh Hiên thanh âm khàn khàn, mang theo nguy hiểm, giống như con báo đang săn mồi, sẵn sàng làm ra một đòn trí mạng.
“Thân thể khó chịu… Ô ô… Muốn…”
“Tiểu huyệt rất ngứa… Muốn được lấp đầy… Giúp giúp em…”
Chân Úc vặn vẹo thân thể, toàn thân giãn ra, tóc đen tản ra khắp nơi, đôi môi đỏ thắm mê người nói lời cợt nhả.
Nhìn Chân Úc dưới thân bị tìиɧ ɖu͙© chi phối, ánh mắt Thẩm Thanh Hiên sâu thẳm.
Cô giống như một đóa hoa anh túc đang nở rộ dưới thân mình.
Gợi cảm, mỹ lệ, trí mạng.
Thẩm Thanh Hiên nhanh chóng hành động, bắt chước tư thế làʍ t̠ìиɦ mạnh mẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi nửa cứng nửa mềm kia.
“Ưm a…”
“Ưm a…”
“A!”
Không bao lâu, theo một tiếng thét chói tai ngọt mị, Chân Úc leo lên đến cao trào.
Cô cong người mạnh mẽ ngã xuống giường lớn mềm mại, vội vàng thở hổn hển.
Nhìn bàn tay ướŧ áŧ, trái tim Thẩm Thanh Hiên đập nhanh hơn, anh sửng sốt một hồi.
Chân Úc cao trào, bị anh dùng ngón tay cắm đến cao trào!
Cao trào qua đi, hoa huyệt thủy quang bóng loáng, hoa châu sưng to, hai cánh bối thịt hơi đỏ lên đang còn mấp máy.
Khe thịt còn đang chảy ra rất nhiều nước, xuân thủy liên tiếp, bên trong giống dòng suối không bao giờ cạn.
Cảnh tượng dâʍ ɭσạи này Thẩm Thanh Hiên nhìn đến dươиɠ ѵậŧ sưng to phát đau.
Cuối cùng, nhịn không được nữa, đem chất dịch trên tay bôi lên dươиɠ ѵậŧ của mình, sau đó đỡ lấy côn ŧᏂịŧ thô cứng đứng vững trước huyệt khẩu cường thế xâm nhập.
Cao trào vừa đi qua, giờ phút này tiểu huyệt đang rất trơn trượt.
Kích cỡ của Thẩm Thanh Hiên đối với Chân Úc mà nói thật sự quá lớn, sau khi chậm rãi tiến vào, nhục huyệt liền bắt đầu gắt gao đè ép.
“Thật lớn… Không cần… Ô ô… Quá lớn…”
“Ngoan, lập tức sẽ tốt thôi.”
“Ô ô, ăn không vô… Tiểu huyệt sắp bị căng nứt ra rồi… Ô ô…”
“Đau… Cầu xin anh đừng vào nữa, ô ô…”
Tiểu huyệt chặt chẽ cho dù đã cao trào, cũng không quá nguyện ý tiếp nhận anh tiến vào.
Trước đây ở trên giường, Chân Úc không hề hé răng, anh chưa từng biết ý nghĩ này của cô.
Hiện tại đã biết rõ trong lòng cô nghĩ cái gì.
Cô mềm mại xin tha, khóe mắt tràn ra nước mắt, nhưng thanh âm kiều kiều mị mị này không những không làm Thẩm Thanh Hiên lui lại, ngược lại còn khơi dậy thú tính đàn ông, chỉ muốn hung hăng đâm đến tận cùng.
Thẩm Thanh Hiên duỗi tay ở chỗ hai người kết hợp xoa ép mát xa, giảm bớt đau đớn của Chân Úc.
Đồng thời cúi đầu há mồm ngậm lấy một bên đầṳ ѵú phấn nộn.
Đầu lưỡi nhanh chóng ở trên đầṳ ѵú càn quét, vừa hút vừa cắn, giống như đứa nhỏ hút sữa, từng ngụm từng ngụm hút lấy.
Chân Úc thấp giọng khóc lên, giờ phút này đầu óc hỗn loạn không thể đối phó với tình huống vừa sướиɠ vừa đau này.
Lúc thì như thiên đường, lúc thì như địa ngục.
Ý thức không rõ nàng, chỉ có thể dựa vào bản năng.
Thẩm Thanh Hiên lộng một hồi, phát hiện trong miệng Chân Úc tuy nói không cần, nhưng thân thể lại vô cùng thành thật, đỉnh vòng eo về phía trước muốn nuốt dươиɠ ѵậŧ vào càng nhiều hơn.
Cái miệng nhỏ phía dưới trở nên tham lam, dùng sức hút lấy côn ŧᏂịŧ của anh, dùng hết toàn lực cất chứa toàn bộ của anh.
Nhìn dáng vẻ này, có lẽ thân thể của cô đã thích ứng.
Tiếng khóc của Chân Úc ít đi một chút, biến thành tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn.
Đường đi bị căng ra đến trình độ không thể tưởng tượng được, ngay khi Thẩm Thanh Hiên mạnh mẽ đỉnh eo nguyên cây hoàn toàn đi vào, đường đi trở thành hình dạng dươиɠ ѵậŧ của anh.
——————————————————————
Bạch Vân: Thẩm tiên sinh, bà xã của anh rốt cuộc đã có lần cao trào đầu tiên trong đời, anh cảm thấy thế nào?
Thẩm Thanh Hiên: A phụ nữ mà, ngoài miệng nói không muốn không muốn, thân thể lại rất thành thật a. ( cao lãnh )
Chân Úc: Vậy sao? ( ghét bỏ )
Thẩm Thanh Hiên: Anh cảm giác anh càng ngày càng tiến bộ! Bà xã, anh có thể! ( nịnh nọt )