Bắt Đầu Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 5: Tin Đồn Chợ Đen, Đài Sen Ngũ Phẩm

Tô Thần chuẩn bị ra tay.

Một mặt là muốn xem phản ứng của Lăng Thiên Hà.

Một phương diện khác cũng muốn thăm dò một chút người ở chỗ tối gϊếŧ Tô Mộng Bạch kia.

Nói thật, kỳ thật Lăng Thiên Hà, Tô Thần căn bản cũng không có để ở trong mắt.

Hắn để ý chính là người ở chỗ tối gϊếŧ Tô Mộng Bạch.

Người kia, một chút đầu mối hắn đều không có, muốn đối phó cũng tìm không thấy mục tiêu.

Cho nên chỉ có thể dẫn đối phương ra trước.

Nếu như người nọ đối với Kim Phong Tế Vũ Lâu hoặc là đối với hắn có ý nghĩ, như vậy hẳn là sẽ có động tác.

Chỉ cần có động tác, sẽ lộ ra một tia chân ngựa.

Hắn có thể tìm được cơ hội.

Lúc Tô Thần nghĩ đến những thứ này.

CỌt kẹt.

Cửa phòng bị mở ra.

Tần Lan một thân cung trang màu trắng từ ngoài cửa đi vào, trên mặt tràn ngập nụ cười.

Nàng đi tới trước mặt Tô Thần mở miệng nói: "Đa tạ Tô lâu chủ, chuộc thân giúp ta, ta đã lấy lại khế ước bán thân từ phường hoa.’’

Lúc Tần Lan nói chuyện, đem khế ước bán thân kia lấy ra, đặt ở trên bàn trước mặt Tô Thần.

Nhìn tờ khế ước bán mình đặt trước mặt hắn.

Trong lòng Tô Thần khẽ động.

Hắn cũng không có bỏ tiền chuộc thân cho Tần Lan này.

Chính mình hiện tại gặp phải nguy cơ lớn như vậy, căn bản không có tâm tư giúp nàng chuộc thân.

Nhưng sắc mặt không thay đổi.

Nếu đối phương cho rằng là mình giúp nàng chuộc thân, vậy mình liền nhận đi!

Đương nhiên hắn cũng rất muốn nhìn xem là ai trợ giúp Tần Lan chuộc thân.

Bất quá lúc này giúp Tần Lan chuộc thân, hẳn là muốn cho mình rời khỏi Ngọc Xuân Uyển này.

"xem ra là có người ngồi khô ng yên!"

Tô Thần nghĩ trong lòng.

"Tưởng quản sự bên kia hỏi chúng ta lúc nào rời khỏi Ngọc Xuân Uyển!"

Lúc này Tần Lan tiếp tục nói, còn đi tới phía sau Tô Thần, rất tự giác nắm vai Tô Thần.

"Tưởng quản sự, Tưởng Thần Đông, xem ra là Lăng Thiên Hà ngồi không yên, giúp Tần Lan chuộc thân, xem ra chính là để cho ta rời khỏi Ngọc Xuân Uyển này!"

Tô Thần nghe Tần Lan nói đến Tưởng quản sự, liền biết là ai.

Tưởng Thần Đông chính là một trong những tâm phúc của Lăng Thiên Hà.

Hắn hiểu được dụng ý của Lăng Thiên Hà.

Để cho hắn rời khỏi Ngọc Xuân Uyển này, như vậy một ít người chờ đợi, có lẽ sẽ động thủ với hắn.

Nếu như đối phương không động thủ, như vậy Lăng Thiên Hà hắn sẽ động thủ với chính mình.

Nghĩ đến đây trong khóe miệng Tô Thần lộ ra một tia mỉm cười.

"Vừa vặn, ta cũng muốn xuống tay đối với các ngươi, nhìn xem ai làm ai khẩn trương hơn đi!"

Tô Thần thầm nghĩ trong lòng.

Sau đó nói với Tần Lan: "Nếu đã lấy được khế ước bán thân, ta sẽ cho người giúp ngươi đặt mua một phủ đệ, đến lúc đó ngươi vào ở.’’

Bản thân hắn có rất nhiều bí mật.

Tần Lan này ở bên cạnh hắn, cũng không phải là một lựa chọn tốt.

Huống chi, Ngọc Xuân Uyển này là phường hoa đệ nhất Khánh Thành, sẽ không đơn giản như vậy.

Cho nên hắn không có ý định hiện tại liền mang Tần Lan vào ở Tô trạch.

Lúc này ở hậu viện Ngọc Xuân Uyển.

Tú bà Quế di lại lần nữa đi tới sương phòng của nữ tử lúc trước.

"Phu nhân, Lăng Thiên Hà bọn họ giúp Tần Lan chuộc thân, xem ra là không muốn Tô Thần kia ở lại chỗ này!"

Tú bà Quế di mở miệng nói.

"Mấy ngày nay, ngươi quan sát Tô Thần kia như thế nào?"

Phu nhân kia mở miệng hỏi.

‘’Hắn vẫn luôn ở trong phòng Tần Lan, chưa từng ra khỏi cửa phòng một lần.’’

"Mỗi ngày cũng đều là uống rượu, nghe nhạc, thời gian khác đều cùng một chỗ với Tần Lan, giống như một chút cũng không quan tâm chuyện bên ngoài."

"Không nhìn ra hắn có cái gì đặc biệt!"

Tú bà Quế di mở miệng nói.

Mấy ngày nay nàng vẫn nhìn chằm chằm Tô Thần, muốn nhìn xem Tô Thần có chỗ nào đặc biệt hay không.

Nhưng khi quan sát, không thu hoạch được gì.

"Dì Quế, xem ra ngươi nhìn nhầm rồi, Tô Thần này, cũng không đơn giản!"

Phu nhân kia khẽ nói.

"Chẳng lẽ phu nhân nhìn ra cái gì?"

Dì Quế không khỏi hỏi.

"Vậy Tô Thần hẳn là biết tình cảnh của mình, nhưng là mấy ngày nay, hắn không có bất kỳ kích động!"

"Ở thời điểm đối mặt nguy hiểm, còn có thể trấn định như vậy, nói rõ này Tô Thần hẳn là có át chủ bài!"

"Ta rất tò mò, hắn có át chủ bài gì!"

"Để Tần Lan nha đầu kia nhìn chằm chằm Tô Thần, ta cảm thấy rất hứng thú đối với hắn!"

"Đúng rồi, sau khi Tô Mộng Bạch chết, những thế lực khác có động tĩnh gì?"

Phu nhân kia mở miệng nói.

"Mọi người đều đang chờ, chờ có người ra tay trước!"

"Dù sao ai cũng không biết, rốt cuộc là ai gϊếŧ Tô Mộng Bạch, có thể gϊếŧ Tô Mộng Bạch cũng có thể gϊếŧ bọn họ."

" bên này của Thuộc hạ tra xét được một tin tức, nói cái chết của Tô Mộng Bạch cùng một tòa ngũ phẩm đài sen có quan hệ!"

Dì Quế mở miệng nói.

"Ngũ phẩm đài sen, Tô Mộng Bạch làm sao sẽ có quan hệ cùng thứ này, tin tức này là từ địa phương nào truyền ra!"

Thần sắc phu nhân ngưng tụ, mở miệng hỏi.

Ngũ phẩm đài sen, đây chính là bảo vật hiếm có.

bảo vật Chỉ có Phật Đà cao thâm trong giáo phái Phật đạo Tây Vực mới có thể bồi dưỡng ra.

Bảo vật có thể trợ giúp Luyện Thần Cảnh bước vào Luyện Phách Cảnh.

Đương nhiên nghe đồn còn có cửu phẩm đài sen, đây chính là một loại bảo vật có thể làm cho người ta trường sinh bất lão.

Chỉ là đó chính là nghe đồn, không có ai gặp qua Cửu Phẩm đài sen.

"Tin tức này là từ chợ đen bên kia truyền ra, hơn nữa mới sáng nay!"

Dì Quế nói.

"Từ chợ đen truyền ra sao? xem ra rất có thể?"

"Ngươi chú ý tin tức bên Tử Đàn cung một chút, nếu như là đài sen ngũ phẩm, hẳn là có chút quan hệ với Tử Đàn cung, bọn họ hẳn là sẽ phái người đến."

Phu nhân kia mở miệng nói.

"Vâng, thuộc hạ lập tức điều tra!"

Dì Quế khom người nói.

Sau đó rời khỏi phòng.

Sau khi Quế di rời đi.

Nữ tử vẫn ngồi, chậm rãi đứng lên, đi tới bên cửa sổ.

Bên ngoài cửa sổ, giờ phút này sắc trời trở nên ảm đạm, tựa hồ muốn mưa.

"Người đâu!"

Nữ tử mở miệng nói.

Sau đó một đạo thân ảnh màu đen từ sương phòng tối đi ra.

Người đi ra dáng người lồi lõm, có thể thấy được là một nữ tử, trên mặt mang mặt nạ, thấy không rõ dung nhan.

"Ngươi đi chợ đen một chuyến, điều tra nguồn gốc của tin tức này một chút, cần phải tìm ra là ai truyền ra!"

"Ngũ phẩm đài sen, nếu như ta lấy được, thực lực tất nhiên có thể tiến thêm một bước, cũng có thể rời khỏi nơi này, trở về tổng đà!"

Phu nhân kia nói.

"Vâng!"

nữ tử Hắc y khom người nói, sau đó thân hình ẩn vào sương phòng tối tăm.

Bên ngoài Ngọc Xuân Uyển.

Tô Thần ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời dần dần ảm đạm.

"xem ra tối nay trời sẽ mưa!"

Nói xong Tô Thần đi về phía Tô phủ.

Sau khi hắn rời đi.

Một đạo thân ảnh từ trong Ngọc Xuân Uyển đi ra.

Nhìn bóng lưng Tô Thần, sắc mặt hơi trầm xuống: "Không có mang Tần Lan kia, mà là một mình trở về, hắn đây là muốn làm gì?"

Người này chính là Tưởng Thần Đông Lăng Thiên Hà an bài đến trợ giúp Tần Lan chuộc thân.

"Về nói cho Lăng phó lâu chủ trướ!"

Hắn nói xong hướng một phương hướng khác mà đi.

Chỉ trong chốc lát.

Tô Thần liền đi tới Tô phủ.

Nhìn thấy Tô Thần, hạ nhân ở cửa lập tức tiến lên hành lễ: "Thiếu gia! Ngài hồi phủ!

Tô Thần gật gật đầu, trực tiếp hướng chính mình tiểu viện mà đi.

"Không có trường hợp đặc biệt, đừng làm phiền Ta."

Tô Thần nói với quản gia đang chạy tới.

Quản gia tên là Phúc Bá.

bọn họ đã Ở Tô gia bốn mươi năm, độ trung thành đối với Tô gia rất cao.

Nhưng đó là nhận thức lúc trước của Tô Thần.

Hiện tại Tô Thần, trong lòng có chút cảnh giác.

‘’Thiếu gia, ta thấy ngài vẫn tiếp tục ở lại Ngọc Xuân Uyển tốt hơn, chờ một thời gian nữa hãy trở lại.’’

Phúc bá nhìn Tô Thần nói.

"Không sao, cái gì nên tới thì phải tới!"

Tô Thần bình thản nói.

Phúc bá nghe vậy, tâm thần sửng sốt, sau đó nói: "Thiếu gia ta bên này an bài thêm một ít nhân thủ.

"Ngươi an bài là được!"

Tô Thần gật gật đầu.

Không nói thêm gì nữa, đi vào trong tiểu viện sương phòng.

hôm nay hắn muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, đến buổi tối, đi ra ngoài làm đại sự.