Lý Mộ Phong tu luyện xong cũng không vội trở ra, trong này linh khí đầy đủ như vậy, chạy ra ngoài làm gì? Hắn muốn tận dụng từng phút từng giây để mạnh lên, kẻo tránh đêm dài lắm mộng.
Thật ra tu luyện không tốt như mọi người nghĩ, ít nhất nó không giống như trong tưởng tượng của một độc giả như hắn. Khi đọc truyện thấy main chính lúc nào cũng điên cuồng tu luyện, hắn cứ nghĩ tu luyện dễ lắm, cứ ngồi vào rồi xuất thần hấp thu linh khí giống với đang ngủ ngồi thôi. Ai ngờ lại không phải....
Tu luyện bình thường của tu sĩ đúng thật là việc hút linh khí, thanh lọc và trữ nó vào đan điền. Mà quá trình này lại yêu cầu sự tỉnh táo, cần phải thực hiện từng bước và luôn đều đặn, hạn chế ngắt quãng giữa đường. Cứ ngồi một chỗ mà lặp đi lặp lại một động tác ngày này qua tháng nọ, còn là luôn trong trạng thái tỉnh táo nhưng không được suy nghĩ lung tung hay phân tâm. Dù không cảm thấy mỏi nhưng đây cũng là một kiểu tra tấn về mặt tinh thần con người.
Lý Mộ Phong ngồi xổm ngắm đống linh thảo tươi tốt dưới đất, đột nhiên cảm thấy có lỗi với đám nam chính mì ăn liền trong truyện ngựa giống và hậu cung. Mới lúc đầu hắn còn ghét bỏ bọn họ không lo tu luyện, chỉ biết gáy to chọc kẻ thù rồi đi trêu gái, gieo giống khắp nơi. Miệng thì to nhưng lại chẳng được cái tích sự gì ngoài mang hào quang sáng rực của nam chính, nói chung là ngu hết chỗ chê. Nhưng bây giờ ngẫm lại thì tu luyện chán như vậy, trừ mấy đứa quái dị ra thì ai lại muốn ngâm mình trong phòng cả một thập kỷ. Cho dù Lý Mộ Phong trước kia có là trạch nam ao ước cả ngày đều được ngâm mình trong phòng đi nữa thì cũng đành giơ cờ trắng đầu hàng thôi.
Xin lỗi nhé, không có điện thoại lẫn máy tính, máy chơi game với tiểu thuyết. Hắn thà chạy ra đường lượn vài vòng còn hơn chết dí trong phòng. Trêu chọc kẻ địch cường mạnh thì càng có sức ép khiến bản thân nỗ lực tu luyện, có nữ nhân đẹp bên mình bầu bạn thì nội Dopamine* tiết ra thôi cũng đủ giải toả được sự buồn chán trong tu luyện rồi.
Lý Mộ Phong nghĩ đến đây đột nhiên nảy ra một ý tưởng, nếu như muốn chữa bệnh trạch nam hoặc sợ giao tiếp gì đó thì không phải chỉ cần quăng người qua tu chân giới là được ngay à. Cái thiết lập thế giới này nhất định sẽ chữa cho bọn họ hết bệnh ngay lập tức. Nghĩ đến dáng vẻ thẩn thờ chẳng khác gì cai nghiện của đám trạch nam khác, hắn nhịn không được mà phì cười.
khuây khoả đầu óc một lúc, Lý Mộ Phong thành thật trở về giường đá bắt đầu tháng ngày tu luyện của mình. Quá trình chuyển đổi nguyên khí không còn khó khăn như trước nữa. Bởi trong cơ thể Hàn Ân đã có một tia nguyên lực rồi, tia nguyên lực này bây giờ tựa như một hướng dẫn viên du lịch. Mỗi khi Lý Mộ Phong phân tách xong linh lực, chưa đợi nó nổi loạn thì tia nguyên khí đã xuất hiện và bao bọc lấy chúng nó. Ngựa quen đường cũ mà phân tách ra thành nhiều mảng nhỏ rồi chuyển hoá chúng nó thành nguyên lực. Sau đó thì lập tức dung hoà lại với nhau, trở về lại trung tử phủ.
Lý Mộ Phong vì kiên kỵ cắt đứt giữa chừng dẫn đến nguyên khí phản phệ, tu luyện không hiểu quả nên rất thành thật. Ngồi liên tù tì trong ba ngày ba đêm tu luyện, mãi đến khi tử phủ hoạt động đủ công xuất, cơ thể có dấu hiệu muốn nghỉ ngơi thì mới dừng lại. Trong cơ thể hắn bây giờ đã tồn tại khoản mười tia nguyên lực mỏng như sợi tơ, đang chao lượn đùa nghịch. Trông qua rất có tinh thần, rất mạnh mẽ... Hạ tử phủ của Lý Mộ Phong vì linh căn theo thói quen lọc linh khí mà căng đầy linh khí, hắn cảm thấy bây giờ bản thân cận làm gì đó để tiêu hao bớt đi. Nếu không sẽ rất khó chịu như bị bội thực vậy.
Lý Mộ Phong đột nhiên nhớ ra mình đã ba ngày chưa đánh quyền, cốt nhục quyết cũng suýt chút nữa bị hắn quăng vào một xó mà phủ đầy bụi bặm, sắp bị may mọt đến nơi rồi. Hắn từ trong túi lấy ra một tấm thanh trần phù, vận dụng một chút nguyên lực, lập tức tấm phù đột nhiên bốc cháy. Lý Mộ Phong chỉ cảm giác được một cơn mát lạnh phủ qua thân thể trong nháy mắt, theo đó chính là cảm giác sảng khoái khó tả, hết như ba ngày không có nước tắm, đang ngứa ngáy khó chịu thì trời đổ mưa lớn.
Hắn nhìn không được cảm thán thanh trần phù không hổ danh là thanh trần phù, một tấm thôi mà như vừa thanh tẩy, vừa sướиɠ vừa tiện. Cũng may Xích Quỷ quốc truyền thừa về đan thuật và luyện khí thuật bị may mọt nhưng phù chú và trận pháp thuật vẫn còn rất đầy đủ, nếu không hắn cũng không biết phải làm sao...
Thật ra y phục của Hàn Ân được đan từ một loại sợi tằm rất đặc biệt, những con tằm sản xuất ra loại tơ này có một khả năng đặc biệt chính là thôn phệ thứ chúng ăn. Loại thực phẩm yêu thích của đám sâu nhộng đáng yêu này lại là Thanh Mộc Khiết , là một loại cây liễu nhưng lại có lá có đặc tính giống bèo tai tượng* ở thế giới cũ của Lý Mộ Phong . Đều kỵ nước* nhưng nó còn thần kỳ hơn ở chỗ còn kỵ lửa, bột phấn có độ kích thước nhỏ như bụi, không đủ ma sát nữa. Đặc tính này giúp cho y phục Hàn Ân luôn sạch sẽ và không bị bôi bẩn. Lý Mộ Phong khi biết điều này thì thoáng ngạc nhiên, trong lòng có hơi tò mò không biết bên trong lá của cây liễu tên Thanh Mộc Khiết kia có Lycopodium không.
Trong han động tràn ngập linh khí này cũng đã được bày một trận pháp thanh lọc. Lý Mộ Phong tất nhiên không tắm cũng không sao. Bất quá hắn không thể trốn thoát được trở ngại tâm lý, một người mỗi ngày đều tắm trong suốt hai mươi mấy nắm. Sao có thể vì dăm ba ngày bất tiện mà thay đổi được.
Chẳng còn gì cản trở, Lý Mộ Phong đánh một bài quyền khởi động. Là bài quyền cơ bản của Hàn gia, ai vừa mới nhập môn đều phải luyện tập. Đến khi cơ bắp lẫn cơ thể, xương cốt đều đã khởi động xong hắn mới thật sự đem Đoạn Sinh Quyền* ra luyện tập. Hắn cứ lặp đi lặp lại quá trình này, đánh quyền giải lao thân thể một ngày, tiếng hành hấp thu linh khí ba ngày. Cứ thế kết hợp như phương pháp học tập POMODORO* mà trước đây hắn vẫn thường hay sử dụng. Kiên trì trong nửa tháng suýt chút nữa thành thói quen thì Lý Mộ Phong lại hơi không nỡ mà quyết định kết thúc bế quan.
Hắn còn rất nhiều việc để làm, không thể hao phí quá nhiều thời gian lao đầu vào tu luyện được. Quá gấp rút tu luyện sẽ dẫn đến phản tác dụng, điều này hắn hiểu rõ.
Lý Mộ Phong chỉnh lại một chút tác phong, từ trong nạp hư giới lấy ra một bộ y phục mới tinh mà thay vào, tất nhiên vẫn là màu đỏ gai mắt như thường ngày. Nhưng hôm nay lại có một điều làm khó hắn, hang động này thuộc về loại cấm địa, là nơi có lệnh bài chứng minh thân phận mới được phép vào chứ không phải tùy tùy tiện tiện chạy lung tung là vào được. Tất nhiên đám nha hoàn, nô tài của Hàn Ân không vào được. Thế nên cũng chẳng có ai giúp hắn buộc tóc cả... nhưng nếu cứ tùy tiện buộc lên đơn giản như trước thì quá thất lễ, dù sao ở nơi này hầu hết đều là các trưởng lão trong tộc.
Hàn Ân tuy kiêu căng nhưng cũng là một người thông minh, sức chưa bằng người thì sẽ không cố ý đối đầu trực tiếp. Có lẽ vì dung mạo không được như ý muốn nên Hàn Ân để ý nhất là hắn hình tượng của mình. Hắn thường sẽ không thất lễ trước mặt trưởng bối hay tộc lão, cho dù là người hắn khinh thường.
Lý Mộ Phong chau mày, hắn không đem theo gương. Tất nhiên cũng không thể luyện tập vấn tóc được, buồn bực nhìn phát quan* mình tiện tay cởi xuống, hắn trong lòng thập phần hối hận.
Đan tay vào nhau, Lý Mộ Phong trầm mặc ngồi trên giường băng bắt đầu động não.
Nếu nói bị một tên sát thủ muốn ám sát mình không cẩn thận làm hư thì được không nhỉ? Không được, quá không thực tế, đây là hang động kín, bên ngoài lại có thủ vệ canh chừng. Những người này tu vi đều cao hơn hắn, nếu nói có người qua mặt bọn họ mà đột nhập vào thì kết quả của hắn chỉ có chết chứ không phải là thiệt hại một cái phác quan đơn giản như vậy. Hay là nói mình không cẩn thận làm hư? Mặt dù hơi ngốc nhưng ít nhất cũng đỡ hơn việc bản thân không biết cột nhiều. Nhưng mà làm như thế nào mới bất cẩn làm hư mới được, phát quan này cũng là pháp khí cấp thấp đó, sức phòng ngự rất cao. Lý Mộ Phong buồn bực vò tóc mình, không lẽ nói bị chuộc gặm đi mất!?
Lý Mộ Phong hít sâu một hơi bật người dậy, hắn vò rối đầu tóc, xoa mắt đến đỏ hoe. Hắn trong đầu bắt đầu hồi tưởng, muốn nghĩ đến điều đó đó khiến bản thân buồn muốn khóc. Kết quả... một giây sau, hai giây sau... đến ba phút sau hắn vẫn không tài nào rơi nỗi một giọt nước mắt. Lý Mộ Phong bi ai nhận ra bản thân hắn chẳng có điều gì bận tâm trong lòng đến mức đó, cho dù là cảnh tượng bị sát hại ở kiếp trước hiện lên. Hắn cũng chỉ cảm thấy phẫn nộ, không cam lòng chứ cũng chẳng uất ức một chút nào. Hắn thở dài, nội tâm mạnh mẽ quá cũng không tốt, Lý Mộ Phong hít thở nhịp nhàng từng đợt như đang chuẩn bị tinh thần. Sau đó hắn bắt đầu điều khiển một tia nguyên lực, cẩn thận luồn lách tránh đi huyệt trung cực*mà đánh nhẹ vào huyệt quan nguyên* và thạch môn* . Một cơn đau nhói xuất hiện, Lý Mộ Phong thoáng cảm thấy đầu óc ong ong vì đau nhức, khí huyết công tâm nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng. Tiếp tục đưa nguyên khí lên trên đánh vào u môn gần huyệt cưu vĩ*, cuối cùng kết thúc bằng cú gõ nhẹ vừa đủ lực vào huyệt á môn.
Lý Mộ Phong đau đến choáng váng, cơn buồn nôn dâng lên nhưng bị hắn kìm lại, hắn đánh nhẹ vào thái uyên* trên tay mình. Cuối cùng hắn chịu không nổi, phun ra một ngụm máu tươi. Lý Mộ Phong nhếch mép cười hài lòng nhưng đuôi mắt hắn lại đỏ ửng, nước mắt bắt đầu rơi xuống lã chã như mưa. Hắn là bị đau đến khóc!
----------------
----------------
•Bèo tai tượng: còn gọi là đại phù bình, bèo ván, bèo tía, thủy phù liên, đại phiêu. Tên khoa học Pistia stratiotes L. Thuộc họ Ráy Araceae. Bèo cái là một loài cây mọc nổi trên mặt nước.

•Kỵ nước: Trong hóa học, chất kị nước hay không ưa nước, giải thích đơn giản là từ "kị nước" có nghĩa là không ưa nước hay không tan trong nước. Phức tạp hơn một chút thì chúng là chất mà các phân tử của chúng có xu hướng kết tụ lại, do bị các phân tử nước đẩy[1] (thực tế không có lực đẩy mà là không xuất hiện lực hấp dẫn), tạo ra pha không tan trong nước.
•Đoạn Sinh Quyền: xuất hiện ở chương 14, là chiêu thức thứ nhất của Cốt Nhục Quyết.
•Phương pháp học tập POMODORO: hay còn gọi là phương pháp quả cà chua 🍅🍅🍅.
Năm 1980, khi còn là sinh viên, Francesco Cirillo – CEO của 1 công ty phần mềm người Italia đã nhận thấy sự tập trung của mình thường giảm mạnh sau 1 khoảng thời gian và khi đó ông rất khó để giải quyết các bài tập. Sau đó Francesco Cirillo đưa ra giải pháp nghỉ ngắn giữa các phiên làm việc thay vì làm việc 1 thời gian dài liên tục. Ông đưa ra cách thức làm việc (học tập) tập trung cao trong thời gian 25 phút sau đó nghỉ ngắn 5 phút và lại bắt đầu 1 phiên làm việc 25 phút mới. Mỗi phiên làm việc 25 phút này, Francesco Cirillo gọi là 1 Pomodoro.
Thật ra trên trường cũng đang học theo dạng phương pháp này mà, ví dụ thực tế luôn đó. Mọi người có thể thử nhé (。•̀ᴗ-)✧.
•Phát quan: kim quang đội đầu....

•Huyệt trung cực: là 1 trong 108 huyệt đạo quan trọng trên cơ thể. Huyệt trung cực trong dân gian còn được gọi với tên gọi khác là Ngọc Tuyền, Khí Nguyên, Trung Trụ có nguồn gốc từ Thiên ” Cốt Không Luận ” tức Tố Vấn . 60.
Vì huyệt nằm ở vị trí giữa rốn với xương mu vì vậy mà nó có tên gọi là Trung Cực. Huyệt Trung Cực là 1 trong những huyệt vị quan trọng thiết yếu với cơ thể, đứng vị thứ 3 thuộc Nhâm mạch.

•Huyệt quan nguyên: huyệt Quan Nguyên còn được gọi là huyệt Đan Điền, huyệt Đại Trung Cực, huyệt Đơn Điền, huyệt Tam Kết Giao, Hạ Kỷ, Thứ Môn. Huyệt nằm ở bụng dưới, thuộc vị trí chứa nguyên khí của toàn bộ cơ thể. Đây cũng chính là nơi giao nhau của mạch nhâm và mạch xung, tức là ranh giới của nguyên âm và nguyên dương.
Để xác định chính xác vị trí của huyệt Quan Nguyên, bạn đo xuống dưới rốn 3 tấc, cách xương mu 2 thốn trở lên trên. Do nằm ngay phía trên đan điền và bàng quan nên đây được xem là cánh cửa để nguyên khí đi vào cơ thể. Nếu bị đánh trúng hay bị va đập mạnh vào huyệt đạo này có thể gây hao tổn nguyên khí, làm ứ đọng khí huyết, vỡ bàng quang nên vô cùng nguy hiểm.

•Thạch môn: Không thông gọi là thạch. Người xưa cho rằng châm huyệt này không có con. Nếu Thạch Môn không thông, huyệt Thạch Môn bị bế tắc thì không thể có con, vì vậy gọi là Thạch Môn (Trung Y Cương Mục).

•Huyệt cưu vĩ: còn được gọi là huyệt vĩ ế hoặc huyệt hạt cán. Đây là huyệt lạc nối với mạch đốc, là huyệt đạo thứ 15 của mạch nhâm, có tác dụng chủ trị một số bệnh lý ở ngực, bụng, thần kinh,...
Trong Trung Y Cương Mục có đề cập: Huyệt cưu vĩ nằm ở mũi ức nên được gọi theo hình dáng của đỉnh xương ức. Giải phẫu cho thấy đỉnh xương ức có hình dáng giống như đuôi của con chim ban cưu (chim cu gáy, chim tu hú). “Cưu” có nghĩa là chim cưu, “vĩ” là cái đuôi. Vì vậy, cưu vĩ chính là cái đuôi của con chim cưu.
Nếu tác động mạnh vào huyệt này sẽ làm ảnh hưởng đến động mạch, tĩnh mạch làm ứ đọng khí huyết. Đặc biệt là gây chấn động ngũ tạng và có thể gây tử vong ngay tức thì.

• Thái uyên: Ngửa lòng bàn tay ra, huyệt thái uyên chính là vị trí lõm lằn ngang cổ tay. Khi điểm trúng huyệt vị này sẽ khiến nội khí bị thương tổn, gây kinh động đến bách mạch.

Sau đây là tổng quan:


Chú ý, ý tưởng chỉ được vay mượn, không phải thật. Mọi người đừng bấm bậy, trong đây có mấy huyệt tử, bấm vào nguy hiểm lắm.