Thất Thân Trong Đêm Tân Hôn

Quyển 2 - Chương 27: ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ (H)

Thế nhưng Diệp Thiệu Đường lại rất khỏe, cánh tay chẳng khác nào cái gọng sắt quấn chặt lấy vòng eo của cậu, khóa cậu vào trong lòng, càng giãy giụa lại càng bị ghìm kẹp chặt hơn.

Phần bụng dưới của cậu áp sát vào phần eo của hắn, đang trong lúc quấn quýt nhau, du͙© vọиɠ dưới quần của Diệp Thiệu Đường càng ngày càng trở lớn, càng lúc càng thêm cứng rắn.

Diệp tiên sinh.

Diệp Thiệu Đường.

Anh đừng như vậy mà!

Cậu gấp gáp muốn nói, nhưng lúc này Diệp Thiệu Đường lại đè gáy cậu lại, hôn càng thêm sâu.

Không thể phát ra bất cứ âm thanh nào, sắc mặt cậu càng căng càng đỏ hơn, cuống họng bật ra tiếng rêи ɾỉ ưm hức như đang cố nhắc nhở Diệp Thiệu Đường, nhưng cậu lại bị hắn quấn lấy chiếc lưỡi một cách nặng nề, quét sạch môi răng thật hung hãn.

Cái hôn của hắn vừa tàn bạo lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ, một kẽ hở nhỏ cũng không hề buông tha, chẳng khác nào dã thú cuối cùng cũng bắt được con mồi mà mình hằng khát khao, hoàn toàn giải phóng phần du͙© vọиɠ bị đè nén, thưởng thức càn rỡ mỗi tấc lại một tấc.

Luồng không khí trong phổi Kha Cảnh Hạ dần dần hao hụt đi, không thể thở được nổi nữa, hành động kháng cự cũng càng lúc càng nhỏ, đến cuối cùng đã mềm nhũn cả người, chỉ có thể dựa vào lòng Diệp Thiệu Đường mà chịu đựng sự xâm phạm của hắn.

Toàn bộ thể xác lẫn tinh thần của Diệp Thiệu Đường đều đắm chìm trong cơn kɧoáı ©ảʍ đang bành trướng này, du͙© vọиɠ khát khao đã lâu được thỏa mãn, khiến hắn cảm thấy cả người như nhẹ bẫng, ngay cả đầu ngón tay cũng run run.

Xúc cảm mềm mại dịu ngọt giữa đầu lưỡi, mang theo mùi rượu đậm đà, hương vị ngon đến độ không thể tưởng tượng nổi. Sau khi loại du͙© vọиɠ bị kiềm kẹp tàn nhẫn ấy được bộc lộ ra thì cảm thấy thoải mái vô cùng, hệt như dã thú đã phá vỡ được cái chuồng nhỏ hẹp, buông thả giãn cơ thể mình mà băng băng chạy ra bên ngoài, khiến hắn không thể dừng lại, muốn kéo dài mãi.

Cảm nhận được người trong vòm ngực mình không còn giãy giụa nữa, đôi môi của hắn tiếp tục công phá kịch liệt, cánh tay rời khỏi hông cậu, rà đến cái mông vểnh cao tròn trịa của cậu nương theo phần eo trắng nõn mượt mà, bao bọc lấy nó cách một lớp qυầи ɭóŧ mỏng tang.

Ngón tay thon dài tức khắc lún sâu vào, xúc cảm mềm mại nhẵn nhụi, đàn hồi đến cùng cực, hệt như những gì hắn đã tưởng tượng.

Lúc này Diệp Thiệu Đường mới nhận ra, tuy vẫn luôn kiềm chế, nhưng nhất định một bộ phận nào đó trong tâm trí hắn đã âm thầm tưởng tượng đến xúc cảm tại nơi đây của Kha Cảnh Hạ, thậm chí cả những mùi vị trên các bộ phận khác của cậu, hắn cũng đã từng tưởng tượng ra.

Có lẽ đây chính là du͙© vọиɠ.

Cảm giác du͙© vọиɠ được thỏa mãn thật vô cùng tuyệt vời, hắn bóp lấy phần thịt mềm kia, dùng sức mà nắn bóp đay nghiến qua lại, rất nhanh đã khiến trên làn da trắng nõn ấy hằn lên những dấu tay bầm tím, lộ ra bên ngoài lớp vải vóc màu trắng.

Cái mông bị tập kích bởi một lực lớn như thế đã khiến Kha Cảnh Hạ hơi giãy ra, nhưng cậu đã bị hôn đến hít thở không thông, não thiếu dưỡng khí, rượu cồn bị nén xuống lại chiếm lấy ý thức lần nữa làm cậu hoa mắt chóng mặt, thân thể không còn chút sức lực nào, chỉ giãy giụa được hai lần rồi thôi.

Nhưng cái tay kia cũng không vì cậu ngoan mà ngừng lại, lại xoa lại bóp cách lớp vải, khiến cậu vừa đau đớn vừa tê dại.

Nơi đó dần dần thích ứng được với cảm giác đau đớn, cơn đau ở đầu dây thần kinh lại khuếch tán sự rạo rực lên hơn, chỉ để lại cảm giác tê tái. Cái cảm giác tê tái ấy lan dọc theo các tế bào thần kinh, ngay cả đáy chậu của cậu cũng bị chấn động đến hứng tình, dâng lên một cảm giác khó chịu không nói nên lời.

Cậu co rút hoa huyệt một cách khó chịu, nảy sinh khát vọng nhưng lại không biết mình muốn điều gì, nhíu mày lại, bất giác chu cái mông lên cao, tựa như đang đón ý nói hùa theo từng cái nắn bóp của Diệp Thiệu Đường.

Diệp Thiệu Đường vẫn luôn khóa chặt lấy cơ thể cậu một cách vững vàng, để ý thấy phản ứng của cậu thì ngay lập tức, hắn đã nhận ra niềm khát vọng nhỏ bé đó.

Động tác trên tay hắn không ngừng lại mà ấn lên thịt mông của cậu, áp cậu một cách hung hãn sát về hướng du͙© vọиɠ đang nhô lên dưới hông mình, đồng thời nâng cao thắt lưng lên, ra sức nghiền ép cọ xát phần đùi trong của cậu.

Hạt đậu nhạy cảm của Kha Cảnh Hạ bị đè ép chặt chẽ lên ©ôи ŧɧịt̠ đang cương cứng phồng lên dưới thân người đàn ông, ma sát một cách hung hăng cách lớp vải vóc sần sùi. Đối với một người không có kinh nghiệm như cậu thì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này là mãnh liệt quá mức, khiến cậu bật ra tiếng rêи ɾỉ, chân tức khắc mềm nhũn cả ra, ngay cả đứng mà cũng không vững, phải dựa cả vào cái ôm của Diệp Thiệu Đường mới không bị ngã xuống đất.