Anh lại đỉnh đỉnh hông, không kiên nhẫn mà thúc giục.
Giang Vân Thư hít sâu một hơi, mu bàn tay nắm thật chặt, duỗi tay sờ lên thân thể cực nóng trước mắt, bởi vì khuất nhục cùng không muốn, đầu ngón tay còn run nhè nhẹ.
Tuy rằng không có kinh nghiệm, nhưng cậu cũng không phải hoàn toàn vô tri, nên làm gì tiếp theo cậu cũng biết.
Tầm mắt bị che, nhìn không thấy, cậu vươn tay run run rẩy rẩy mà sờ soạng ở bên hông người đàn ông, ý đồ tìm khóa cài của dây lưng anh, nhưng không cẩn thận sờ đến một túp lều cứng rắn đang phồng lên, cậu cả kinh, lập tức muốn tránh đi, lại bị bàn tay người đàn ông đè lại.
Người đàn ông ấn tay cậu chặt chẽ dán ở bên hông mình, ngón tay Giang Vân Thư căng chặt, có thể cảm giác được vật nóng rực kia cách lớp vải từng chút từng chút nhảy lên, loại nhịp đập vừa rõ ràng vừa kịch liệt này, là du͙© vọиɠ trần trụi.
“Đem nó thả ra trước.” Anh nói.
Gương mặt Giang Vân Thư nóng lên, thoáng một phát đã nghe hiểu ý tứ của nam nhân, dừng một cái chớp mắt khuyến khích bản thân ở trong lòng, cương ngón tay đi tìm khóa kéo quần của người đàn ông.
Ngực Hạ Đinh Nam phập phồng, rũ mắt nhìn động tác cậu.
Ngón tay thon dài trắng nõn ở chỗ phồng lên cao cao sờ soạng, động tác rất cẩn thận, tựa hồ đang lo lắng cọ đến côn ŧᏂịŧ cứng rắn, nhưng cho dù cậu đã rất cẩn thận, vẫn như cũ thỉnh thoảng chạm vào chỗ bành trướng nóng rực kia.
Côn ŧᏂịŧ bị ngón tay mềm mại cọ xát không ngừng cách lớp quần, không mạnh, nhưng lại khiến người càng thêm ngứa ngáy.
Giang Vân Thư rốt cuộc tìm được khóa kéo, không chút do dự, dùng sức mở ra khóa kéo, côn ŧᏂịŧ nóng rực cách lớp qυầи ɭóŧ đỉnh lên, một luồng hơi thở giống đực đập vào trước mặt.
Cậu cắn chặt răng, lần này không chờ người đàn ông thúc giục, đem qυầи ɭóŧ cũng xả xuống, trực tiếp thả ra côn ŧᏂịŧ.
Dươиɠ ѵậŧ thô thạc đã cương cứng hoàn toàn, qυყ đầυ to tròn, vừa thô vừa dài, đột nhiên nhảy ra, Giang Vân Thư nhìn không thấy, bị hung hăng đánh vào trên mặt.
Cự long màu tím đen mang theo gân xanh dày đặc hung hăng đánh lên da thịt mỹ nhân trắng nõn, đằng trước phun ra dâʍ ɖị©ɧ xẹt qua gương mặt mỹ nhân, lưu lại một chút dịch thể ái muội.
Cảnh tượng da^ʍ mi này làm Hạ Đinh Nam xem đến bụng dưới căng chặt, hô hấp lại nặng vài phần.
Giang Vân Thư đột nhiên không kịp phòng ngừa, bị côn ŧᏂịŧ thô to đánh một cái, một chút sức lực kia thực nặng, đầu cậu bị đánh đến vang lên ầm ầm, còn chưa hồi phục lại, liền nghe được người đàn ông thở dốc một tiếng thô nặng, sau đó liền cảm thấy một vật nóng rực mang theo mùi vị tanh nồng đỉnh đến bên môi, cùng với mệnh lệnh từ trên cao xuống của người đàn ông.
“Liếʍ cho anh.”