Giọng nói kia cơ hồ giống Diệp Thiệu Đường như đúc, quả nhiên không làm Giang Vân Thư nghi ngờ, ban đầu cậu còn có chút không xác định, nghe giọng nói này xong nháy mắt liền thả lỏng xuống, “Anh xử lý xong việc rồi sao?”
Tuy rằng đã trấn định xong, nhưng Hạ Đinh Nam vẫn từ trong giọng nói nghe ra chút cảm xúc không giống nhau —— cậu đang khẩn trương. Không phải như đôi tình nhân muốn nhanh chóng cùng người trong lòng gặp mặt, cái cảm xúc thẹn thùng hồi hộp đó lại không có, giống như là lấy phải người mà mình cần lấy lòng, cảm giác có chút lóng tay chân, cẩn thận từng li từng tí.
Anh lại “Ừm” một tiếng, lần này trong giọng nói mang theo chút không kiên nhẫn.
Giang Vân Thư quả nhiên bị dọa, không lên tiếng nữa.
Cậu thật sự đang lấy lòng Diệp Thiệu Đường, Hạ Đinh Nam nhíu mày, theo lý thuyết cậu không nên là loại người có tính cách này mà, như thế thì thú vị hơn rồi.
Trong lòng suy tư, anh chậm rãi đi vào trong phòng, dừng trước khu vực bị ánh đèn phòng tắm chiếu sáng, đứng giữa dòng phân cách sáng và tối, cả người giấu trong bóng tối, nhìn về phía phòng tắm.
Cách một lớp ngăn cách bằng thủy tinh, cảnh sắc trong phòng tắm nhìn không sót một thứ gì.
Giang Vân Thư nằm trong một bồn tắm hình tròn thật lớn, cơ thể trắng nõn giấu toàn bộ ở dưới bồn tắm, chỉ có bả vai trơn bóng lộ ra mặt nước, trắng đến giống như có thể phát sáng, khuôn mặt diễm lệ bị hơi nước nóng huân đến hơi hơi phiếm hồng, có vẻ càng thêm kiều diễm động lòng người.
Cậu rũ lông mi tinh mịn, nhìn chằm chằm mặt nước, nhấp môi, có vẻ không biết làm sao.
Hạ Đinh Nam chỉ cảm thấy hô hấp cứng lại, bụng dưới căng chặt.
Anh không rõ Diệp Thiệu Đường sao có thể ném xuống một vưu vật như vậy, vẫn đi xử lý công việc, nếu đây mà là vợ anh, ngay cả một khắc anh cũng không nhịn nổi.
Hít sâu một hơi, cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại, anh xoay người đi đến trước giường lớn, mở ra tủ đầu giường, loại phòng tình nhân như thế này, hầu như tất cả các khách sạn đều sẽ cung cấp một vài món đồ chơi tình thú để các khách hàng trợ hứng.
Quả nhiên, anh mở ra, rất nhanh tìm được đồ vật mình cần, một cái bịt mắt tình thú.
Bịt mắt màu đen bằng da, có cái móc cài bằng kim loại, có thể khóa lại từ phía sau, Hạ Đinh Nam lôi kéo, vô cùng chắc chắn, lúc đeo lên hẳn là không rơi xuống.
Cầm lấy bịt mắt, anh nhìn phòng tắm liếc mắt một cái, Giang Vân Thư còn rũ đầu, cả người tựa hồ đều lâm vào suy nghĩ tự mình ghét bỏ chính mình.