Hạ Đinh Nam đứng ở hành lang trong khách sạn, rũ mắt ngắm nghía thẻ phòng trên tay, lại ngẩng đầu nhìn về phía số phòng, phòng trước mắt xác thực trùng với thẻ phòng, trên cửa phòng được trang trí hoa tươi cùng những phụ kiện tinh xảo, vừa nhìn đã hiểu khách sạn cố ý chuẩn bị phòng tân hôn cho cặp đôi mới cưới hôm nay.
Anh cười cười, quẹt thẻ mở khoá, đẩy cửa đi vào.
Đêm nay chú rể hẳn là không có thời gian động phòng, không bằng để anh giúp đi.
Anh không phải chú rể, thậm chí còn không quen biết với hai người, đến phòng khách sạn này chỉ bởi vì sau khi nghe được lời bạn của chú rể nói nên sinh ra tò mò.
Khi đó anh đang ở trên lầu cùng bạn nói chuyện phiếm, bỗng nhiên ngửi được phía sau chỗ ngoặt có một cỗ mùi rượu nồng đậm, không đợi hắn nhìn qua, đã cảm thấy bả vai nặng nề, một cánh tay đáp lên, sau đó một giọng nói xa lạ ngả ngớn vang lên, “Thiệu Đường, ngày vui như thế này, không ở bên dưới tiếp đón khách mời, trốn ở chỗ này làm gì hả?”
Anh kinh ngạc quay đầu nhìn lại, là người mình không quen biết.
Người nọ tuy rằng uống lên không ít, nhưng lại không có say, vừa nhìn thấy mặt anh, liền biết chính mình nhận nhầm người, nhanh chóng buông tay xin lỗi anh, “Ây da, xin lỗi xin lỗi, nhận nhầm người, tưởng anh là bạn tôi, giọng nói hai người quá giống nhau, tôi còn tưởng cậu ấy ở đây tám chuyện.”
Chút việc nhỏ này, đương nhiên Hạ Đinh Nam không để trong lòng, cùng đối phương nói khách sáo hai câu liền tách ra, nhưng trong lòng lại sinh ra chút tò mò với người có giọng nói giống với mình kia.
Họp xong, công việc đã bước vào giai đoạn cuối cùng, cuối cùng anh cũng có một kỳ nghỉ.
Sau khi tắm rửa, cảm thấy một người ngốc trong phòng có chút nhàm chán, anh nhớ tới chuyện này, liền đi xuống tầng đi dạo, thuận tiện thả lỏng cơ thể.
Anh xuống dưới có chút chậm, các khách mời trong lễ cưới cũng đã ra về, chuẩn bị tìm nơi khác tiếp tục tăng thứ hai, toàn bộ hội trường bây giờ chỉ còn nhân viên dọn dẹp.
Vừa mới chuẩn bị rời đi, ánh sáng trước mắt bỗng nhiên sáng ngời, không biết nhân viên nào không cẩn thận mở ra thiết bị máy chiếu.
Ảnh ngược máy chiếu phát ra chính là ảnh chụp của hai vợ chồng mới cưới, có vài ảnh sinh hoạt bình thường, cũng có ảnh cưới.
Bước chân Hạ Đinh Nam sắp sửa nâng lên lại dừng lại, cẩn thận nhìn về phía màn hình, trong đó có một người làm anh sinh ra hứng thú.
Mặt mũi chú rể thực không tồi, mặt mày anh tuấn, sơ lãng tuấn dật, nhưng nhìn qua có chút lạnh nhạt, Hạ Đinh Nam không cảm thấy hứng thú mấy, tùy tiện ngó hai cái, hết sức chuyên chú nhìn về phía cô dâu.
Cô dâu cũng là đàn ông, chính xác mà nói, là người song tính, Hạ Đinh Nam liếc mắt một cái đã nhìn ra, y quá xinh đẹp, diễm lệ thoát tục, câu hồn người khác, như một đóa hoa hồng, là hình mẫu mà Hạ Đinh Nam thích nhất.
Nếu là ở trường hợp gặp gỡ khác, nói không chừng anh sẽ lập tức không tiếc thứ gì đi tranh giành đem người vào tay.
Nhưng mà đáng tiếc, nơi này là hôn lễ của đối phương.
Lại nhìn thêm hai lần, anh tiếc hận mà thở dài, xoay người rời khỏi hội trường, bấm thang máy, chuẩn bị về phòng.
Khi đi vào thang máy, Hạ Đinh Nam dừng một chút, trong thang máy còn có người, đúng là chú rể Diệp Thiệu Đường mà anh nhìn thấy trong ảnh chụp.
Giờ phút này trong thang máy chỉ có một người, đang lạnh mặt gọi điện thoại, nhìn thấy Hạ Đinh Nam đi vào, lễ phép mà đè thấp thanh âm.
Nhưng Hạ Đinh Nam vẫn nghe rõ lời của đối phương, “Tôi không có thời gian, đang ở hôn lễ.”
Giọng nói trầm thấp có từ tính, phi thường dễ nghe, Hạ Đinh Nam nhướng mày, thật sự rất giống anh.
Thật là kỳ diệu, anh nghĩ, nếu chính mình không phải một đương sự trong đó, nếu chỉ nghe đối phương nói chuyện như vậy, không chừng cũng sẽ nhận nhầm người.