Tán Tu Nan Vi

Chương 8: Ta Muốn Làm Nữ Đại Vương (2)

"Đương nhiên có thể! Chỉ cần cả ngày ngươi không đυ.ng chút là khóc! Ngươi xem có tiên nhân nào giống ngươi không?" Miểu Miểu tuy rằng chỉ mới gặp ba qua vị tiên nhân nhưng nàng chắc chắn, cả ba người đều không khóc giống như Hà Toàn Linh.

"Ta biết... Miểu Miểu... Ngươi học bản lĩnh rồi về sau muốn làm gì?"

"Làm tiên nhân! Sau đó chiếm lấy một ngọn núi, thu lấy mấy đồ đệ rồi làm nữ đại vương! Ngươi thì sao? Muốn làm cái gì?"

"Ta muốn làm trợ thủ giúp đỡ ngươi!"

"Không có tiền đồ! Chính ngươi cũng chiếm lấy một ngọn núi!"

"Nhưng ta sợ..."

Hà Miểu Miểu trong bóng đêm trợn trắng mắt: "Sợ cái gì?"

"Ta sợ không ai giúp ta..."

"..."

_____

Ba người cứ vậy ngủ qua một đêm, đến trưa ngày thứ hai mới tỉnh.

Hà Miểu Miểu ra khỏi sơn động, muốn đi ra bên ngoài lấy nước hồ rửa mặt lại nhìn thấy sư phụ mỹ nhân tựa như bức họa nữ thượng tiên đang ngồi xếp bằng tại bờ hồ.

"Tỉnh? Đều đi trước mặt trước đi, xong rồi lấy tích cốc đan ra ăn." Nói xong liền đứng dậy, phiêu du đi vào sơn động.

...………

"Người tu tiên như chúng ta, đều có linh căn. Linh căn càng ít, tư chất tu luyện càng tốt, giống như Song Linh, chính là song linh căn hỏa mộc thập phần khó gặp."

Nhe được những lời này, trong lòng Hà Miểu Miểu run lên, nguyên lai linh căn tốt nhất lại là tên xua tiểu tử này!

"Miểu Miểu, ngươi là kim, mộc, hỏa, thổ tứ linh căn, tư chất cũng không tính là tốt. Mà Toàn Linh, ngươi là ngũ linh căn khó tu luyện nhất."

Hà Song Linh mang theo vẻ đắc ý nhìn hai người, hoàn toàn không chú ý trong mắt Hà Yến Tâm xuất hiện một tia khinh thường.

"Tu tiên chia làm rất nhiều cảnh giới. Từ Luyện Khí, Trúc Cơn, Kết Đan, Nguyên Anh...Các ngươi chỉ cần nhớ Luyện Khí kỳ là được."

"Trong Luyện Khí kỳ tổng cộng có mười ba cảnh giới nhỏ. Từ tầng một đến tầng mười hai, tầng cuối cùng là Luyện Khí đại viên mãn. Muốn đi vào Luyện Khí kỳ tầng một, các ngươi phải đả tọa cảm thụ linh khí, dẫn khí vào cơ thể."

Hà Song Linh lúc này cho rằng, chính mình là người đứng đầu trong ba người, liền tùy tiện hỏi: "Vậy làm sao để thể dẫn khí nhập thể?"

Hà Yến Tâm sắc mặt trầm xuống, giọng điệu không còn mang theo sự ôn nhu kiều mị mà trở nên vô cùng lạnh lẽo: "Ta nếu đã dạy ngươi, đương nhiên lát sẽ nói đến! Nếu lần sau khi ta nói chuyện còn tự tiên xen vào, ta liền cắt đầu lưỡi của ngươi!"

Hà Song Linh liên tục gật đầu, gương mặt ngăm đen thoáng chốc đỏ bừng. Hà Miểu Miểu và Hà Toàn Linh cũng sợ hãi không nhẹ, vội vàng cúi đầu xuống, sợ bị liên lụy.

Bọn họ đều có cảm giác, sư phụ đã nói những lời này thì tuyệt đối không giống với Lão Nhân chỉ tùy tiện nói ra.

Bất quá Hà Yến Tâm chỉ chớp mắt một cái, gương mặt đã biến về dáng vẻ như hoa như ngọc kia, tươi cười nói tiếp:

"Toàn Linh, Miểu Miểu, hai người các ngươi dẫn khí nhập thể tương đối gian nan. Nhưng mà các ngươi cũng không cần nản lòng, phối hợp công pháp mà ta đưa cho, các ngươi chậm rãi cố gắng là được."

Nói xong lại quay về phía Hà Song Linh, hoàn toàn không nhìn ra lửa giận vừa rồi.

"Song Linh, thời gian ngươi dẫn khí nhập thể tương đối ngắn, nên không cần công pháp hổ trợ, có thể trực tiếp cảm thụ linh khí."

"Tu sĩ tiến vào Luyện Khí Kỳ có 150 năm thọ mệnh, nhưng cũng không tính là chân chính nhập đạo. Tiến giai đến Trúc Cơ kỳ, thọ mệnh tăng thêm 350 năm, lúc này mới tính là thoát ly thân xác phàm nhân."

"Luyện Khí kỳ không thể Tích Cốc, chỉ có đến Trúc Cơ kỳ mới có thể không ăn không ngủ. Trúc Cơ còn có thể trì hoãn tuổi thọ, ta hiện tại đã hơn 200 tuổi, là Trúc Cơ viên mãn."

Hà Miểu Miểu nghe xong liền có cảm giác bản thân rơi vào trong sương mù, chỉ là đại khái ý tứ vẫn có thể hiểu.

Chỉ cần tu tiên liền sống được lâu! Liền có thể không ăn cơm! Giống như mỹ nhân sư phụ, 200 tuổi cũng không già, làm một nữ đại vương!

"Các ngươi biết trước những thứ này là đủ rồi. Biết nhiều mà tu vi không đủ cũng vô dụng... còn có, các ngươi đã hiểu hết chưa?"

Ba cái đầu đồng thời cùng lắc.

"Kể từ hôm nay trở đi, buổi sáng tập viết, buổi chiều tu luyện, buổi tối trước khi đi ngủ đều phải ra bờ hồ luyện thể."

Hà tiên tử nói xong, từ bên phải giá sách lấy ra một tập giấy trần ngập văn tự, bắt đầu dậy dỗ.