Sau Khi Omega Dịu Dàng Xuyên Thành Thượng Tá Hung Ác

Chương 29

Tiếc là mi gặp phải ảnh đế.

Con Yết trùng đó rất cảnh giác, đáy mắt nhìn thì có vẻ trống rỗng nhưng Lan Du biết nó đang quan sát mình.

Cậu xoay người, cơ giáp quay sang hướng khác, bất động thanh sắc mà quan sát phản ứng của nó trên màn hình.

Một hai phút sau, con côn trùng nhìn quanh một lúc rồi bắt đầu lùi lại. Những con côn trùng bên cạnh né ra, nhanh chóng chắn trước mặt nó, như một đội cận vệ trung thành và tận tâm.

Nó lặng lẽ lùi về phía sau, lùi đến rìa đám côn trùng mới dừng lại, tiếp tục quan sát đội cơ giáp đang ầm ầm đến gần.

Không có bất kỳ dấu hiệu nào báo trước nào, Lan Du bất ngờ phóng lên trời, cỗ cơ giáp cồng kềnh xoay mình linh hoạt trong không trung, lao thẳng về phía con Yết trùng đó.

Cậu giơ thanh đao dài trên cánh tay thép lên giữa không trung, quyết tâm trong tích tắc hạ cánh sẽ chém rơi đầu con Yết trùng đó.

Con Yết trùng ban đầu vẫn nhìn chằm chằm vào phía xa, khi cái bóng khổng lồ của cơ giáp phủ xuống, nó bỗng chốc quay đầu.

Tròng mắt như pha lê đó chợt thu lại, co thành một con ngươi tinh tế dựng đứng.

Lan Du trong cơ giáp giơ cao tay, nhanh chóng hạ xuống. Cơ giáp làm theo động tác của cậu, đao dài chém mạnh xuống con Yết trùng kia.

Khi lưỡi đao chỉ còn cách nó vài mét, con Yết trùng đột nhiên lăn tròn, trượt ra từ dưới bụng của những con côn trùng khác.

Trong khi lộn mình, Lan Du thấy cái bụng đen của con Yết trùng đó xuất hiện những đốm đỏ tươi.

Không kinh tởm như cậu đã tưởng, chỉ giống như một con bọ rùa lớn.

Quả nhiên là Trùng Vương.

Lưỡi đao rạch ra một rãnh sâu trên mặt đất, Lan Du tiếp đất, giương mắt nhìn Trùng Vương đã lao khỏi đám Yết trùng, chạy nhanh về phía xa.

Cậu không kịp nghĩ nhiều, đôi chân nhấc lên đuổi theo, nhưng lúc này, đám Yết trùng xung quanh đồng loạt rít lên, lao đến đâm vào cậu như điên.

Cỗ cơ giáp của Lan Du bị đập đến nỗi kêu uỳnh uỳnh không ngừng, lùi lại phía sau vài bước mới đứng vững được. Nhưng Trùng Vương đã tận dụng cơ hội này để bay xa hàng trăm mét, biến thành một chấm đen nhỏ xíu.

Cậu đang sốt ruột, định gọi Lục Nhiễm Không thì thấy một bóng đen lướt qua bên cạnh, cỗ cơ giáp 666 đã phóng lên trời, đuổi theo Trùng Vương.

Cố gắng thoát khỏi đám Yết trùng, Lan Du khó khăn bay lên không, vừa ném những con Yết trùng bám chặt trên thân ra, vừa hét lên với đội cơ giáp cứu viện đã đến: “Tôi đi bắt Trùng Vương, nơi này giao cho các anh.”

Đối mặt với một con bọ rùa còn hơn phải đối diện với cả đàn gián.

Không chờ bọn họ trả lời, Lan Du đã nhấn nút tăng tốc bên phải, cơ giáp lao đi như một quả đạn pháo khổng lồ, đuổi theo bóng dáng 666.

Dưới chân là sa mạc mênh mông, phía chân trời là mặt trời sắp lặn, trong khung cảnh hoàng hôn như bị nhuộm máu, cỗ cơ giáp 666 đang dồn lực đuổi theo, chấm đen nhỏ xíu phía trước là Trùng Vương đang bỏ chạy.

Lan Du phát hiện, Trùng Vương đang đào vong theo một lộ trình có sắp xếp, sẽ từ từ điều chỉnh hướng đi.

Khi nó và cỗ cơ giáp 666 vòng một vòng lớn, dần dần nghiêng sang phải, cậu đuổi theo theo một đường thẳng.

Đi tắt qua đoạn này, cậu cách Trùng Vương còn gần hơn Lục Nhiễm Không, có thể nhìn thấy đôi cánh đen vỗ ra dư ảnh và âm thanh vù vù khi vỗ cánh của nó.

Rắc, cậu bật ra lưỡi đao sắc bén trên cánh tay thép ra, sẵn sàng lao tới bất cứ lúc nào. Nhưng tốc độ của Trùng Vương thật sự quá nhanh, cậu đã chỉnh mức tăng tốc trên bảng điều khiển lên tối đa nhưng chỉ có thể duy trì tốc độ tương đương, muốn muốn rút ngắn khoảng cách là vô cùng khó khăn.

Hoàng hôn rực rỡ dần biến mất, nhường chỗ cho tấm màn xanh đen của màn đêm, phía trên là những ngôi sao le lói sáng mờ.