Sau Khi Omega Dịu Dàng Xuyên Thành Thượng Tá Hung Ác

Chương 25

Hóa ra là Thượng tá K à?

Thế thì không sao rồi.

Lục Nhiễm Không cũng nhìn qua, trên mặt đầy vẻ không dám tin, vừa kinh ngạc vừa giận dữ mà hét lên: “Tên điên K kia, cmn cậu bị điên nặng thêm đấy à?”

Lan Du cũng bị tiếng nhạc bất thình lình làm giật mình, cậu vội tìm cách tắt đi, lại ấn loạn xạ trên bảng điều khiển giả lập. Kết quả là tay chân luống cuống một lúc, âm nhạc vẫn phát ở mức decibel cao.

Trên màn hình có thể thấy toàn bộ thân cơ giáp.

Những con Yết trùng trên đầu hình như còn nhiều hơn, tiếng nhạc chói tai cũng không lấn át được tiếng chúng cào vào vỏ cơ giáp.

Cậu ấn lần lượt các nút trên bảng điều khiển, muốn kích hoạt hai lưỡi đao dài.

Mặc kệ âm nhạc đi, phải gϊếŧ lũ gián trước.

Lục Nhiễm Không bắt đầu chạy về phía Lan Du, đang chạy thì nhìn thấy cơ giáp màu đen đột nhiên khiêng khẩu pháo cối lên, thu lại. Rút súng ion ra, thu lại. Giơ ống phun lửa, thu lại.

Cho đến khi hai lưỡi đao sáng loáng rọi vào mắt, trong lòng Lan Du mới thở phào nhẹ nhõm, quyết đoán ấn mạnh vào nút xanh lớn nhất.

Làm ơn, đây chính là nút kích hoạt, làm ơn đấy.

Cỗ cơ giáp đột nhiên rung lên, một vầng sáng bao quanh toàn thân cậu. Lan Du ngạc nhiên cúi xuống xem xét, nghe thấy tiếng Yết trùng trên đỉnh đầu rơi xuống.

Đầu cơ giáp cũng cúi xuống theo.

Thành công rồi...

Lục Nhiễm Không ôm một bụng lửa giận, chỉ cảm thấy đám Yết trùng cũng không đáng ghét bằng tên K hiểm độc đó, thậm chí không gϊếŧ Yết trùng ngay bây giờ cũng được, anh chỉ muốn đạp cho cỗ cơ giáp ngớ ngẩn kia ngã lăn rồi đấm cho một trận ra trò.

Đúng lúc này, anh thấy cỗ cơ giáp 999 đột nhiên chuyển động.

Cỗ cơ giáp đen lao thẳng lên không trung, ở độ cao vài chục mét, nó lộn một vòng, túm lấy hai con Yết trùng vừa rơi xuống chưa kịp giương cánh, ném xuống đất.

Tốc độ của nó nhanh đến mức không ai kịp nhìn rõ cánh tay thép di chuyển như thế nào, chỉ thấy những con Yết trùng khác bị lần lượt túm lấy, như thả sủi cảo mà rơi xuống đất.

Yết trùng bị nện mạnh trên nền đất, bụi cát vàng tung bay mù mịt.

Trong tiếng nhạc metal rock ‘n roll rung trời, cơ giáp lao vυ't xuống mặt đất, hai lưỡi đao dài bật ra giữa không trung, phản chiếu ánh nắng mặt trời.

“Ta muốn xé rách bầu trời và mặt đất đen tối, để nơi này có một cơn mưa kịp thời...” Ca sĩ rock ‘n roll khàn giọng rống lên.

Rầm một tiếng, cỗ cơ giáp đáp xuống đất, thanh đao dài vung lên cao.

“Chướng khí mịt mù kiêu ngạo trước mặt ta, máu tươi đầm đìa của ngươi chính là cơn mưa này đấy...”

Thanh đao dài vẽ ra một đường cong trong không trung, chém xuống, soạt một cái, kéo dài, bảy tám cái đầu côn trùng đồng loạt bay lên cao.

Cơ giáp màu đen giữ nguyên tư thế cong đầu gối, giơ cao lưỡi đao không nhúc nhích, oai phong lẫm liệt như một chiến thần, số 999 trên người cực kỳ bắt mắt.

Qua vài giây sau, Lan Du mới kịp phản ứng lại, vẻ mặt bàng hoàng đứng dậy, đặt tay lên trái tim đang đập thình thịch của mình, cúi người thở hổn hển.

Nhưng trong mắt những người khác, hình ảnh đó là cơ giáp cao lớn đặt cánh tay thép lên ngực trái, hơi cúi người như đang làm một tư thế cúi chào bế mạc.

Lục Nhiễm Không bước chậm lại, đột nhiên bật ra một tiếng cười ngắn ngủi: "Đcmn, đúng là khoe mẽ mà."