Ôm Đùi Chủ Tử

Chương 4: Được Lộ Mặt Không (2)

“Sủng phu” hiện nay là bộ phim truyền hình đầu tiên mà Lộ Minh làm đạo diễn.

Ngón tay Sơ Đông rủ xuống bên cạnh kích động đến không ngừng run rẩy, ánh mắt hắn không chớp xuyên thấu qua đám người nhìn về phía Lộ Minh cách đó không xa.

Trên người Lộ Minh mặc một chiếc áo lông màu đen rộng, khóa kéo không kéo lên hết, hơi mở ngang ngực, hai chân cô ngồi vắt chéo trên ghế, một tay cầm kịch bản một tay cầm loa, thân thể nghiêng về phía trước thần sắc nghiêm túc nói chuyện với người khác.

Sơ Đông chỉ có thể nhìn thấy một sườn mặt nghiêng nghiêng của Lộ Minh, lại có thể khẳng định người này chính là chủ tử của hắn, là điện hạ Đại Dận của hắn.

Trong cổ họng Sơ Đông tràn ra âm thanh, hốc mắt hơi nóng lên, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy người quen khi đến thế giới xa lạ này, loại cảm giác này khiến hắn nhịn không được điều khiển hai chân đi về phía cô ấy.

“Sơ Đông!” Tiếu Tiếu giữ chặt cổ tay Sơ Đông: “Cậu làm gì vậy hả?”

“Tìm điện hạ.” Sơ Đông theo bản năng trả lời một câu.

Tiếu Tiếu không nghe rõ, cho rằng hắn nhìn thấy người quen trong đoàn làm phim “Sủng phu”, nghi ngờ hỏi lại: “Tìm ai?”

Sơ Đông lúc này mới chậm rãi hoàn hồn, giơ tay kia lên chỉ về phía Lộ Minh, ngại thân phận cũng không dám chỉ thẳng vào người mà chỉ vào phương hướng kia của cô rồi chậm rãi thu hồi ngón tay, ánh mắt giống như một đứa trẻ nhìn thấy cha mẹ: “Tìm cô ấy.”

“!” Tiếu Tiếu mở to hai mắt trừng hắn, hạ giọng nói: “Chuyện của đoàn làm phim bên này còn chưa giải quyết xong, cậu lại nhìn trúng nhà khác rồi à? Hơn nữa đạo diễn Lộ làm sao có thể muốn nhận một diễn viên quần chúng không theo kịch bản mà gây họa cho cô ấy được?”

Sơ Đông há miệng, muốn nói tôi là ám vệ xuất sắc nhất thủ hộ cho điện hạ, cho dù là nam nhi thì thân cũng không thua bất luận kẻ nào, vì sao điện hạ lại không cần tôi?

Nhưng hắn lại nhìn Lộ Minh vài lần, dần dần lại hơi chần chờ.

Hiện giờ nội lực hắn mất hết, có lẽ điện hạ sẽ cảm thấy hắn vô dụng, không cần hắn nữa.

Sơ Đông siết chặt ngón tay, quay đầu lại nhìn Tiếu Tiếu, ánh mắt nghiêm túc: “Vậy tôi phải làm thế nào thì cô ấy mới có thể cần tôi?”

Chỉ là một diễn viên quần chúng, hơn nữa lại là người không nghe sắp xếp không theo kịch bản mà đi, một lòng chỉ muốn cọ diễn, cọ ống kính, muốn lọt vào mắt đạo diễn Lộ, đời này là không có khả năng.

Nhưng Tiếu Tiếu không đả kích hắn mà kiên nhẫn nói: “Vậy cậu phải đi từng bước một, muốn lọt vào mắt đạo diễn Lộ, cậu phải nghiêm túc quay phim, nghe lời, nhất định đạo diễn sẽ không muốn một diễn viên không nghe lời thích tự tung tự tác.”

Sơ Đông rũ mắt xuống, thì ra là như vậy.

Dựa theo tính tình điện hạ, quả thật cô ấy không có khả năng muốn một ám vệ không phục tùng quản thúc, chưa được chấp thuận mà đã tự mình hành động.

“Vậy tôi phải nỗ lực đóng phim.”

Hắn ngước mắt lên, nói nghiêm túc.

Tiếu Tiếu giống như một người cha già có đứa con ngỗ nghịch mới trưởng thành: “Đúng vậy, đi từng bước một, muốn đến trước mặt đạo diễn Lộ, đầu tiên phải có diễn xuất, như vậy mới có thể luyện ra được kỹ thuật diễn xuất tốt.”

Sơ Đông gật đầu, Tiếu Tiếu kéo tay hắn: “Chúng ta đi xin lỗi phó đạo diễn trước. Trong vòng tròn này, cho dù cậu đúng hay sai, trước tiên cậu phải học cách chịu thua, biết không?”

“Vừa rồi tôi cũng không phải thật sự muốn mắng cậu, chính là đưa cho phó đạo diễn một bậc thang.” Tiếu Tiếu vừa rồi nếu không phân biệt xanh đỏ đen trắng, khăng khăng bảo vệ Sơ Đông, mặt mũi phó đạo diễn không bỏ xuống được, đừng nói là Sơ Đông, ngay cả một đám người phía sau Tiếu Tiếu cũng không thể lưu lại.

Sơ Đông nhíu mày, có chút kháng cự.

Tiếu Tiếu kịp thời lên tiếng, ổn chuẩn tàn nhẫn nắm lấy bảy tấc của Sơ Đông: “Ngẫm lại đạo diễn Lộ.”

Sơ Đông quay đầu nhìn thoáng qua phía sau, Lộ Minh đã đặt loa xuống, hai chân xếp chồng lên nhau dựa vào lưng ghế phía sau, rũ mắt chăm chú lật xem kịch bản trong tay.

Đích thật là điện hạ trong lòng mang thiên hạ chỉ có chính vụ.

Đầu lông mày Sơ Đông giãn ra, thuận theo bị Tiếu Tiếu kéo đến trước mặt phó đạo diễn cùng đạo diễn.

Đạo diễn ngẩng đầu nhìn Sơ Đông: “Học võ thuật chưa? Tán đả hay Taekwondo?”

Vẻ mặt Sơ Đông mờ mịt quay đầu nhìn Tiếu Tiếu.

Ánh mắt Tiếu Tiếu sáng ngời, cảm thấy sự tình có vẻ như không phát triển theo hướng xấu, hắn lập tức chính sắc nói: “Là kungfu Trung Quốc.”

Đạo diễn vuốt cằm nhíu mày hồi tưởng lại một chút, gật đầu nói: “Có vẻ là vậy, dù sao vừa rồi kiếm vũ cũng là uy vũ sinh phong.”

“Cái này, vừa rồi tôi cùng phó đạo diễn nói chuyện một chút, ý của tôi chính là, nếu đứa nhỏ này biết chút công phu lại muốn biểu hiện, vậy không bằng làm diễn viên đóng thế đi?” Đạo diễn nhìn ra được Sơ Đông nghe Tiếu Tiếu, lời nói ra đều nói thẳng với Tiếu Tiếu: “Dù sao thì nam chính biết công phu, hiện tại trong đoàn làm phim của chúng ta cũng vừa vặn thiếu một diễn viên đóng thế có thể múa kiếm được.”

Ánh mắt Tiếu Tiếu xoẹt một cái sáng lên, không ngờ việc này đánh bậy đánh bạ mà cũng qua: “Tốt quá rồi, diễn viên đóng thế cũng tốt lắm, tốt xấu gì cũng có thể học được nhiều thứ hơn diễn viên quần chúng.”

Tiếu Tiếu nhìn về phía Sơ Đông, dùng khuỷu tay đυ.ng vào hắn, ý bảo hắn mau đáp ứng đi.

Sơ Đông do dự một chút, nghĩ đến Lộ Minh, hỏi ra một câu hỏi cực kỳ phù hợp với hình tượng người muốn cướp kịch nổi tiếng: “Có được lộ mặt không?”

“…”

Vẫn là muốn cọ kịch để lộ mặt a.