Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc

Quyển 5 - Chương 18: Công lược hacker

“Phong Quang, hi vọng em có thể nhận bó hoa của anh.” Chu Liệt đứng dưới tán cây mỉm cười.

Phong Quang ngẩn người, cô bỗng nhiên nhớ tới một người, tay bất giác vươn ra, nhưng giữa chừng bị một bàn tay mát lạnh khác ngăn lại.

Cô nhìn theo cánh tay đó, sững sờ khi thấy Âu Tuân bất ngờ xuất hiện bên cạnh mình.

Âu Tuân nắm chặt tay cô, kéo cô ra phía sau người mình.

Hắn đứng đối diện với Chu Liệt, sống lưng thẳng tắp, gió nhẹ khẽ thổi tóc mái của hắn, đôi mắt trầm tĩnh như hồ nước sâu làm những ai gặp hắn lần đầu tiên đều cảm thấy lạnh lẽo, thái độ của hắn với tất cả mọi chuyện đều là hờ hững. Nhưng hôm nay, hắn lại rất nghiêm túc.

Chu Liệt cảm nhận người đến rất khó dây vào, nhưng nét mặt hắn ta vẫn dịu dàng nhã nhặn:

“Xin hỏi cậu là?”

Chỉ một bước nữa thôi, một bước nữa thôi là Phong Quang sẽ nhận hoa của hắn ta, chỉ vì tên này xuất hiện mà công sức của hắn đổ xuống sông xuống biển cả.

Âu Tuân không hề có ý định trả lời câu hỏi của Chu Liệt, chỉ kéo tay Phong Quang xoay người định rời đi nhưng bị hắn ta chặn trước mặt.

Tình hình bây giờ là sao đây? Hai nam tranh một nữ ư? Đừng hỏi Phong Quang, vì chính Phong Quang cũng không rõ.

Chu Liệt làm cho cô có ảo giác như nhìn thấy An Đồng nên suýt nữa phạm sai lầm trong vô thức, may mà có Âu Tuân xuất hiện. Cô sao thế này... rõ ràng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ xóa sạch tình cảm của cô với mục tiêu cơ mà, nhưng sao tự dưng cô lại nhớ đến mục tiêu trước đây?

Chu Liệt là người tài giỏi nổi tiếng của khoa tiếng Trung, vẻ ngoài đẹp trai, gia thế tốt, tính cách cũng dịu dàng. Tất cả nữ sinh đều tranh nhau gọi hắn ta là nam thần, cũng bởi vậy mà khi hắn ta chặn Phong Quang để tỏ tình, mọi người xung quanh nhanh chóng tụ tập lại xem.

Không có cô gái nào lại đi từ chối lời tỏ tình của Chu Liệt, hắn ta cũng không ngờ giữa đường lại nhảy ra một tên phá hỏng mọi chuyện.

Vậy mà trong tình huống này mà Chu Liệt vẫn giữ được nụ cười, “Bạn học này, tôi nghĩ là tôi đã rất lịch sự hỏi cậu, cậu phải trả lời tôi mới coi như phải phép chứ?”

Phong Quang nhìn Âu Tuân, không biết hắn định làm gì, nhưng nếu muốn có chọn một người giữa Âu Tuân và Chu Liệt, cô sẽ đứng về phía Âu Tuân.

So với Chu Liệt, cô vẫn quen thân với Âu Tuân hơn.

Phong Quang cũng quên rút tay mình khỏi tay Âu Tuân, mà thực tế thì với lực nắm mạnh như thế cô cũng không rút được.

“Chu Liệt, nhà họ Thẩm.”

Hai câu ngắn ngủi không liên quan mà Âu Tuân nói làm mặt Chu Liệt biến sắc, hắn tiếp tục thong thả nói:

“Đã có hôn ước, tổng cộng là...”

“Đủ rồi!”

Chu Liệt nhíu chặt mày, trong lòng sợ hãi, không thể không đánh giá lại chàng trai này.

Chu Liệt đột nhiên quát to làm Phong Quang giật mình, người cô run lên, rơi vào bối rối, sao cô lại nhìn thấy bóng dáng An Đồng trên tên này chứ. An Đồng lúc nào cũng bình tĩnh ung dung, không bao giờ lớn tiếng như thế.

Một bàn tay đặt lêи đỉиɦ đầu cô, dịu dàng xoa nhẹ, cô ngẩng đầu, thấy nét mặt căng thẳng của Âu Tuân.

“Cô đừng sợ.”

Cô cảm nhận rõ ràng bàn tay hắn cứng ngắc, hơn nữa động tác cũng vụng về.

Tất cả hành động đều rất buồn cười nhưng làm cô cảm thấy hình như mình là một sinh vật rất khó đối phó.

Đúng vậy, cô khó đối phó hơn bất cứ chương trình gì, bàn tay chỉ biết gõ bàn phím của Âu Tuân chưa từng xoa đầu một cô gái nào, hắn sợ mình không biết sử dụng lực nếu dùng lực mạnh quá làm cô phản cảm thì phải làm sao đây? Hắn chỉ lo lắng mỗi chuyện này.

Phong Quang và Âu Tuần “liếc mắt đưa tình”, Chu Liệt không khỏi cảm thấy mình là người dư thừa.

Dù rất không cam tâm, nhưng nghĩ đến lời của Âu Tuân, hắn ta nghiến răng, nhân cơ hội Âu Tuân không để ý đến mình hậm hực không nói một lời đẩy đám đông đi ra ngoài.