Quân Hôn Chớp Nhoáng: Người Thừa Kế Hào Môn Kéo Tôi Đi Lĩnh Chứng

Chương 14.1: Anh ta có tình địch!

Thẩm Hiểu Quân cũng ăn uống no đủ, cô cười nói: “Niệm Sinh, chị Quân của em thật sự không có hứng thú đối với những người trẻ tuổi tài năng kia. Chị và chị Hải Đồng của em tới đây chỉ là để mở rộng tầm mắt, thưởng thức đồ ăn ngon ở nơi này, thật không hổ là khách sạn được xưng bảy sao, đồ ăn ở đây cực kỳ ngon, chị và Hải Đồng của em ăn rất thỏa mãn.”

Chương Niệm Sinh: “.....”

“Bây giờ hai chúng ta cũng ăn no uống đủ, thời gian cũng không còn sớm nữa, Niệm Sinh, chị và chị Hải Đồng của em đi trước, em nhớ nói với cô một tiếng giúp chị.”

Chương Niệm Sinh có chút sốt ruột, hai mắt vẫn đang nhìn Hải Đồng, nói: “Chị Quân, bây giờ chị đi luôn sao? Yến tiệc mới bắt đầu được một nửa, thời gian vẫn còn sớm mà, ở đây chắc phải 11 giờ đêm mới có thể kết thúc.”

Hải Đồng nói: “Ngày mai chị và chị cậu còn phải mở cửa làm ăn nữa, không thể đợi tới 11 giờ đêm mới về nhà.”

Hai người đứng dậy, Chương Niệm Sinh cũng đi theo.

“Thật ra, mở cửa trễ một chút cũng được mà.”

Chương Niệm Sinh đi theo Hải Đồng, cố gắng hết sức giữ hai người chị, muốn họ chơi thêm một chút.

“Vậy cũng không được, vào sáng, trưa, tối bọn chị đều chỉ có thể kinh doanh ba lần, nếu như bỏ qua buổi sáng thì tụi chị sẽ tổn thất không ít tiền.”

Thẩm Hiểu Quân vỗ vai em họ nhà mình, cười trêu ghẹo nói: “Niệm Sinh, em vui lên đi, cứ ở lại nhìn xem có cô gái nào mình thích hay không, mặc dù em vẫn còn trẻ, nhưng giờ yêu đương cũng được rồi.”

Hai mắt Chương Niệm Sinh lại len lén nhìn Hải Đồng, trên mặt còn ửng đỏ, có chút ngượng ngùng nói: “Chị Quân, em vừa tốt nghiệp đại học, chờ em làm việc thêm vài năm, lại suy nghĩ đến chuyện kết hôn.”

Hải Đồng thuận miệng nói: “Đàn ông con trai không cần phải quá gấp gáp, Niệm Sinh cũng mới hai mươi hai tuổi, qua hai năm nữa rồi lại suy nghĩ cũng được.”

Chương Niệm Sinh liên tục gật đầu, không ngờ lại nghe được Hải Đồng cảm thán nói: “Nhớ lúc trước mới quen Niệm Sinh, thì em vẫn là một thằng nhóc, không ngờ trong nháy mắt em đã lớn như vậy.”

Chương Niệm Sinh: “.....”

Chương Niệm Sinh không giữ được hai người chị lại, nên tiễn hai người ra khỏi khách sạn.

“Chị Quân, chị không lái xe tới đây sao?”

“Cô đã sắp xếp xe tới đón tụi chị.”

Thẩm Hiểu Quân không thèm để ý nói: “Chị và Đồng Đồng gọi taxi là được, Niệm Sinh, em mau vào trong đi, nói với cô một tiếng giúp chị, tụi chị đi trước đây, chúc em ở lại vui vẻ.”

Trước cửa khách sạn cũng có rất nhiều người, hai mắt mọi người đều đang liếc thẩm Hiểu Quân và Hải Đồng, bọn họ đều cảm thấy rất mất mặt, nên không có ai tới bắt chuyện với bọn họ cả.

Hai người không muốn lên xe ở cửa khách sạn, nên liền đi bộ đến bên đường, lại chặn một chiếc taxi, nói với Chương Niệm Sinh vẫn đang đi theo: “Niệm Sinh, em mau quay về khách sạn đi, tụi chị đi đây.”

Chương Niệm Sinh lưu luyến phất phất tay, nhìn hai người chị đã lên taxi, nghênh ngang rời đi.

Cậu ta đứng ở ven đường thật lâu, mới xoay người trở về.

Ở cửa khách sạn, cậu ta gặp Chiến Dận vừa mới từ khách sạn đi ra, Chiến Dận vẫn là chúng tinh phủng nguyệt, một đội vệ sĩ đi theo bên cạnh anh ta, làm nổi bật khí khái vương giả của anh ta.

Chương Niệm Sinh nhìn thấy anh ta, theo bản năng dừng lại, tránh sang bên cạnh, nhường đường cho Chiến Dận.

“Chương thiếu gia.”

Chiến Dận lại ở trước mặt Chương Niệm Sinh ngừng lại, khách khí cùng Chương Niệm Sinh chào hỏi.

Chương Niệm Sinh thụ sủng nhược kinh, vội vàng cười: “Chiến thiếu.”

Những người khác nhìn thấy Chiến Dận cùng Chương Niệm Sinh chào hỏi đều có chút ngoài ý muốn, Chương gia là hào môn, nhưng không có gì giao tiếp với Chiến gia cả. Chương Niệm Sinh ở trong mắt mọi người cũng vẫn là một thằng nhóc mà thôi, mặc dù đã bước vào tập đoàn nhà mình để làm việc, nhưng lại bắt đầu từ cơ bản, trước mắt Chương Niệm Sinh ở trong công ty nhà họ Chương chỉ là một nhân viên nhỏ.

Chiến Dận từ trước đến nay cao không thể chạm tới, vậy mà anh ta lại chào hỏi Chương Niệm Sinh, anh ta đây là nhìn trúng tương lai của Chương Niệm Sinh, hay là thân phận người thừa kế Chương gia, nên mới sớm làm quen? Hay là cảm thấy tương lai của Chương gia vẫn có triển vọng?

Hai người Chương tổng và cô Thẩm đi theo mọi người đưa Chiến Dận ra khỏi khách sạn, nhìn thấy Chiến Dận vậy mà lại cùng con trai mình chào hỏi, hai vợ chồng vừa ngoài ý muốn vừa bất ngờ.