Quân Hôn Chớp Nhoáng: Người Thừa Kế Hào Môn Kéo Tôi Đi Lĩnh Chứng

Chương 13.2: Chiến đại thiếu gia có thể có vấn đề!

Thẩm Hiểu Quân bưng một ly rượu vang đỏ lên, uống một ngụm.

“Cậu đọc tiểu thuyết quá nhiều rồi, trên đời này người cùng tên cùng họ cũng rất nhiều, chứ đừng nói là người cùng họ, cậu xem người giàu nhất Hồng Kông họ Lý, chẳng lẽ tất cả những người họ Lý đều là người nhà anh ta sao?”

Thẩm Hiểu Quân cười cười: “Cũng đúng ha.”

“Vị nhà mình chỉ là một công nhân bình thường thôi, xe anh ấy lái là xe thương mại Đông Phong, chiếc đó cũng chỉ có mười hai ba vạn, cậu nói xem cậu chủ Chiến gia sẽ lái loại xe đó sao? Cậu đó, đừng có lúc nào cũng suy nghĩ lung tung.”

Hải Đồng chưa bao giờ ảo tưởng mình sẽ được bay lên cành cây biến thành phượng hoàng, cô cảm thấy nằm mơ thì còn được, nhưng cô cũng không muốn mơ loại giấc mơ giữa ban ngày, rời xa hiện thực này.

“Còn nữa, Chiến đại thiếu gia bài xích những cô gái trẻ tới gần anh ta như vậy, anh ta có phải là cong hay không? Anh ta đã kết hôn chưa nhỉ?”

Hải Đồng đối với chiến gia đại thiếu gia trông như thế nào một chút cũng không có hứng thú, ngược lại cô cảm thấy Chiến đại thiếu gia đề phòng những cô gái trẻ tới gần như vậy, hoặc là thanh cao, hoặc là có vấn đề, cũng có thể là cong rồi.

“Mình cũng chưa từng nghe tin tức anh ta đã kết hôn, tuy nói chúng ta là người ở dưới tầng chót, nhưng Chiến đại thiếu gia là chủ của Chiến gia, nếu anh ta đã kết hôn, hôn lễ nhất định sẽ chấn động cả Quản Thành, dù là trên mạng, hay trên báo, đều sẽ có tin tức kết hôn của anh ta, nhưng chúng ta đều chưa từng ăn dưa của anh ta, vậy chắc anh ta vẫn chưa kết hôn đâu.”

Thẩm Hiểu Quân buông ly rượu xuống: “Cậu nói như vậy, mình cũng cảm thấy anh ta có thể có chút vấn đề, người đàn ông ưu tú như vậy, ngay cả bạn gái cũng không có, rất không bình thường.”

“Suy nghĩ của người có tiền, chúng ta nghĩ không ra, mau ăn đi, chúng ta ăn no uống đủ rồi chuồn đi.”

Thẩm Hiểu Quân ừ một tiếng, hai cô gái không coi ai ra gì mà ăn uống.

Không ít người nhìn thấy hai người bọn họ, có vài người cũng chỉ liếc mắt một cái liền dời tầm mắt, có vài người thì lộ ra ánh mắt ghét bỏ, trào phúng, không biết thiên kim nhà nào mang theo một người giúp việc trẻ tuổi đến tham gia yến hội, còn giống như tám trăm năm chưa từng ăn qua thứ tốt, cả đêm đều trốn ở trong góc ăn uống.

Nói gì thì nói, hai cô gái này cũng thật sự có thể ăn được!

“Chị Quân.”

Con trai của cô Thẩm, là Chương Niệm Sinh đi tới, cậu ta nhỏ hơn Thẩm Hiểu Quân ba tuổi, hai chị em họ quan hệ cũng rất tốt.

Cậu ta đi một vòng theo cha mẹ xã giao, mẹ cậu bỗng nhiên nhớ tới chị họ, nên liền để cho cậu đi tìm khắp nơi.

“Niệm Sinh, mau đến đây, ngồi đi.”

Thẩm Hiểu Quân kéo một cái ghế cho em họ ngồi xuống.

Hải Đồng mỉm cười với Chương Niệm Sinh, khuôn mặt tuấn tú của Chương Niệm Sinh dường như đỏ lên, nâng ly rượu về phía Hải Đồng, mỉm cười hỏi: “Chị Hải Đồng, chị không uống rượu sao? ”

“Tôi rất ít khi uống rượu.”

Chủ yếu là tửu lượng của Hải Đồng không tốt, nên không dám tùy tiện uống rượu.

Cô chỉ uống một chai bia thôi cũng có thể ngủ cả buổi chiều, nên cô nào dám uống rượu lung tung, nếu lỡ như ở chỗ này uống say, không chỉ có cô mất mặt, còn có bạn mình và cả nhà cô Thẩm nữa.

“Vậy chị có muốn uống một ly sữa hoặc nước trái cây không, em giúp chị Hải Đồng tới lấy một ly qua đây?”

Chương Niệm Sinh đứng dậy muốn đi.

Hải Đồng theo bản năng kéo cậu lại, nói: “Niệm Sinh, không cần đi đâu, tôi đã ăn no uống đủ rồi, dù sao giờ tôi cũng không uống nổi nữa.”

Chương Niệm Sinh đành phải ngồi xuống.

“Chị Quân, chị và chị Hải Đồng ngồi ở đây cả một buổi tối sao?”

Chương Niệm Sinh có chút đau đầu nói: “Ý của mẹ em là muốn giới thiệu cho chị, giúp chị làm quen mấy người đàn ông không tệ, kết quả mỗi lần xoay người muốn tìm chị Quân đều phát hiện chị Quân không ở bên cạnh, nên mẹ em phải ở lại cùng các phu nhân kia, không tiện rời đi, vậy nên bà ấy liền để em tới tìm chị Quân.”