Đội trưởng đội sản xuất Hồng Kỳ suốt đường đi đều cau mày, Tưởng Vân nhìn ông ấy vài lần, đang tự hỏi danh tiếng của những thanh niên trí thức có tệ đến vậy không, thì Lệnh Thái Nhạc mở miệng: “Chú Bạch, sao suốt dọc đường chú đều rầu rĩ không vui vậy ạ, trên đội đã xảy ra chuyện gì sao? “
“Chú Bạch” trong miệng Lệnh Thái Nhạc chính là Bạch Đại Thuyên.
Bạch Đại Thuyên thở dài một hơi, mới khẽ mở miệng nói: “Cậu nói xem lãnh đạo đang nghĩ gì thế? Đám thanh niên trí thức như các cô các cậu không có tay nghề thì cũng thôi đi, đã thế còn thích chê này chọn kia. Nhà vệ sinh chọn ba chọn bốn, cái gì cũng không làm được, đặc biệt kén chọn nhất là ăn uống, cái này nuốt không trôi cái nọ ăn không hợp khẩu vị. Các cô các cậu cho là chúng tôi rất sẵn lòng chào đón cô cậu đấy à?”
“Nói chi đâu xa, về phần chỗ ở cho thanh niên trí thức đây, nhà nào trong thôn có phòng trống cho cô cậu ở hả? Sao không cho chúng tôi một ít thời gian để xây dựng, chuẩn bị sẵn? Phía trên nói là cho cô cậu tới đây hỗ trợ xây dựng nông thôn, nhưng cô cậu có làm việc chăm chỉ không? Có phân biệt được các loại hạt giống hay ngũ cốc không? Cô cậu không phải đến viện trợ xây dựng nông thôn, cô cậu đến để cản trở xây dựng nông thôn thì có!”
“Khu thanh niên trí thức mới được xây dựng sau vụ thu hoạch mùa thu năm ngoái, hiện tại căn phòng nào cũng chật kín người. Phòng dành cho nam thanh niên trí thức tối đa chỉ có thể chứa được hai người, còn phòng dành cho nữ thanh niên trí thức tôi đoán không thể ở được hai người đâu, thế thì người còn lại phải đi đâu ở đây? Đi đâu hả?”
Trưởng thôn Bạch gia trang ngậm tẩu thuốc trong miệng, sau khi hút vài hơi thì nói với Bạch Đại Thuyên: “Để bọn họ ở nhà Nhị Trụ đi! Hai vợ chồng Nhị Trụ… Dù sao hiện giờ nhà bên đó vẫn còn trống!”
Bạch Đại Thuyên sửng sốt: “Thế Xuyên Tử trở về thì ở đâu? Mặc dù hai vợ chồng Nhị Trụ đã không còn, nhưng gốc rễ của Xuyên Tử là ở Bạch gia trang mà!”
Trưởng thôn rít một hơi tẩu thuốc, thản nhiên nói: “Khi nào Xuyên Tử về tôi sẽ nói cho nó biết. Nó đang tham gia quân ngũ, là một đứa trẻ có tương lai triển vọng, trong nhà lại không còn người thân nào. Chúng ta xem xem có thể giúp nó cho mướn căn nhà kia, thu một ít tiền và lương thực hay không?”
Nhưng vấn đề là, ai sẽ đến sống ở đó?
Huống chi hai vợ chồng Bạch Nhị Trụ không phải ngẫu nhiên mà chết, có ai lại dám đến đó ở chứ? Cho dù nhóm thanh niên trí thức này gan dạ đến cỡ nào, cho họ bọn họ thật sự dám đến đó ở đi chăng nữa, chẳng nhẽ nhét hai người nam và hai người nữ qua bên khu thanh niên trí thức ban đầu, nữ thanh niên trí thức còn lại thì đưa qua bên nhà Nhị Trụ?
Mặc dù lưu manh ở Bạch gia trang không nhiều, nhưng cũng có một ít, nhỡ đâu danh tiếng của nữ thanh niên trí thức bị hủy hoại... Bạch gia trang làm sao ăn nói, làm sao làm người được nữa đây?
Hơn nữa, bọn họ cũng chưa hỏi ý Bạch Xuyên đã đưa thẳng năm thanh niên trí thức này qua nhà bên kia, làm như vậy cũng không tốt cho lắm.
Phải làm sao mới đúng bây giờ?