Cô lấy một cuốn [Hoàng Tử Vui Vẻ] của Vương Nhĩ Đức trên giá sách, bỗng nhiên nghe thấy bên cạnh có mấy cô gái để mái bằng nhìn giống như học sinh cấp hai đang rì rầm nói với nhau “đẹp trai quá, đẹp trai quá”, thậm chí còn có người lấy điện thoại, chĩa camera về phía giá sách ở đằng xa để chụp trộm.
Giang La nhìn theo tầm mắt của họ sang phía bên kia, không ngờ lại nhìn thấy bóng dáng cao gầy lạnh lùng của Kỳ Thịnh.
Tim đập thình thịch.
Cậu ấy nấn ná giữa hai giá sách ở phía ngoài cùng, chăm chú chọn sách, ánh mặt trời rạng rỡ xuyên qua bóng cây loang lổ và cửa sổ sát đất chiếu lên gương mặt trắng nõn của cậu, đôi mắt màu cafe sẫm càng trong càng đẹp hơn.
Kỳ Thịnh ăn mặc rất đơn giản, quần đen và áo hoodie trắng, hình tượng rất giống một chàng trai bước ra từ truyện tranh, vừa tươi tắn vừa sáng sủa.
Nếu phải nói đến điểm chung duy nhất của Giang La và vị đại thiếu gia nhà họ Kỳ vừa oai như kễnh vừa lầy lội này thì chính là cả hai người đều thích đọc sách.
Và cũng chỉ có những lúc yên lặng đọc sách thì nhìn Kỳ Thịnh mới... không đến nỗi khốn nạn như thế, thậm chí còn toát ra khí chất lạnh lùng như một nam thần.
Giang La không lại gần quấy rầy Kỳ Thịnh.
Cô cúi đầu giở danh sách chờ mua ra xem, tìm mấy cuốn đang muốn đọc, rất nhanh cô đã nhìn thấy [1984], sau đó lại nhìn thấy [Trại Súc Vật] ở trên đó hai tầng.
Giang La kiễng chân lấy sách, đầu ngón tay lướt nhẹ qua bìa sách, vẫn không với được, cô đang nghĩ xem có nên nhờ người khác lấy giúp hay không thì đúng lúc này, một bàn tay trắng trẻo thon dài chụp lên bìa sách, lấy cuốn [Trại Súc Vật] kia xuống.
Giang La ngửi thấy mùi bạc hà rất nhạt, ngọt thanh mà lạnh lẽo trên người chàng trai.
Nhịp tim vừa hồi lại bây giờ lại bắt đầu chạy nước rút trăm mét, khỏi cần quay đầu cô cũng biết ai đang ở phía sau.
Mà tư thế lấy sách của chàng trai này gần như đã ép cả người cô gái vào giá sách, cậu ấy cứ thế giữ nguyên tư thế cực kỳ bức bách này, đầu cúi thấp, nhìn Giang La chăm chú bằng đôi mắt hoa đào xinh đẹp, dường như rất thích nhìn dáng vẻ cô bé bị mình chọc cho xấu hổ đỏ mặt.
Đúng là thú vui xấu xa!
Dù Giang La có cố gắng như thế nào để giữ lòng mình bình lặng như nước, nhưng chung quy lại, cô cũng chỉ là một cô gái đang tuổi dậy thì, đỏ mặt trong tình huống này là điều khó khống chế nhất.